Anh không nở giận lâu, bởi vì mỗi khi thấy khuôn mặt đáng thương của cô anh chẳng thể cầm lòng được.
" Thiếu gia, anh lên phòng tắm đi, em chuẩn bị cơm cho anh " cô nhẹ giọng nói.
" Anh muốn tắm chung với em " anh thì thầm vào tai cô.
Mẫn Nhi mở to mắt nhìn anh, gì chứ? Anh nói vậy có ý gì? Tắm chung sao? Anh đùa với cô à.
" Thiếu gia, anh đừng giỡn nữa "
" Em còn nhớ lúc nhỏ chính em nằng nặc đòi anh tắm cho không? " anh vừa nói vừa nhếch môi cười với cô.
Lời anh nói là sự thật, không sai, lúc cô nhỏ chính tay anh đã tắm cho cô, những gì anh thấy cũng đã thấy hết rồi và mỗi lần ôm cô ngủ anh lại cảm nhận rất rõ từng tấc da tấc thịt của cô, anh biết cô đã trưởng thành rồi nên các bộ phận trên cơ thể cô cũng vì đó mà phát triển không ít.
Anh lại không ngại những việc như tắm cùng nhau bởi vì trước sau gì hai người cũng phải làm như vậy thôi.
" Thiếu gia, anh đừng nói nữa, chuyện đó..... chuyện đó em quên rồi " cô đỏ mặt vì ngại.
Anh biết cô hay ngại vậy mà anh lại trêu chọc cô hết lần này đến lần khác, anh muốn cô xấu hổ chết sao?
" Quên thì để anh nhắc lại cho em nhớ " anh nói xong thì bế cô đi thẳng lên phòng.
" Thiếu gia mau bỏ em xuống, anh muốn tắm thì tắm một mình đi " cô vùng vẫy để thoát khỏi anh, nhưng anh lại ôm cô quá chặt.
Hoắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-cung-chieu-cua-hoac-canh/919995/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.