Chỉ mới 6 giờ sáng vậy mà cô đã rời giường, thay đồ xong thì Mẫn Nhi xuống nhà cũng bởi vì có Võ Thu Hoài nên cô muốn trò chuyện chơi xíu ấy mà.
" Mẫn Nhi, sao em thức sớm vậy? " Thu Hoài thấy cô đi xuống thì cất giọng hỏi.
" Em trước giờ vẫn thức sớm mà " cô đáp.
Không thức 6h thì thức 6h30 và đó là thói quen của cô từ rất lâu.
" Mẫn Nhi, em bao nhiêu tuổi? "
" Em 19 tuổi ạ "
Xem ra cô vẫn còn trẻ tuổi, trong đầu cô ta cũng đoán được cô chạc tuổi đó, nhìn nét mặt non nớt của cô cũng đủ hiểu.
" Cho chị hỏi, em và thiếu gia là sao? Hôm qua chị thấy hai người.... " vì tò mò nên cô ta không kiềm lòng được mà hỏi cô ngay.
Nhắc tới chuyện hôm qua làm cô có chút ngại ngùng, không chỉ quản gia Lê thấy mà còn có Võ Thu Hoài nữa, làm cô cứ tưởng chỉ có mình quản gia Lê ở đó thôi.
" Em và thiếu gia là thanh mai trúc mã ạ " cô cười nói.
Vì anh có nói khi nào người khác hỏi thì cô sẽ trả lời như vậy nên Mẫn Nhi không dám cãi lời anh.
" Vậy à "
Võ Thu Hoài không ngờ cô lại là thanh mai trúc mã của anh, nhìn cách đối xử của anh thì cô ta cũng biết mức độ thân thiết của hai người ra sao.
Khi hai người đang nói chuyện với nhau thì Hoắc Cảnh đi xuống, nhìn thấy cô đang cười nói vui vẻ thì đôi mày anh cau lại, cô thức sớm là vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-cung-chieu-cua-hoac-canh/243885/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.