Sáng ra bà Hoắc đã có mặt ở biệt thự của anh từ sớm, là do nhớ cô nên bà đến đây để đưa cô về Hoắc gia chơi.
" Bà chủ mới tới " quản gia Lê thấy bà Hoắc tới thì vội vàng lên tiếng chào hỏi.
" Mẫn Nhi còn ngủ sao? Con bé ở lầu mấy? " bà Hoắc từ tốn hỏi lại.
" Dạ lầu một thưa bà chủ "
Bà Hoắc chỉ gật đầu một cái rồi tự mình đi lên phòng của cô, bà cũng muốn xem anh chuẩn bị phòng ngủ cho cô thế nào?
Vừa đặt chân vào phòng thì cảnh tượng trước mắt làm cho bà Hoắc có chút bất ngờ nhưng rồi lòng bà lại vui mừng. Không ngờ là hai người tiến triển tốt như thế.
Khi còn ở Hoắc gia, rất ít khi anh đến ngủ cùng cô vậy mà vừa mới chuyển đi anh lại chạy qua phòng con gái người ta ngủ rồi đã thế còn ôm chặt thế kia.
Bà mỉm cười một cái rồi bước khỏi phòng, cứ để cho hai người ngủ thêm chút nữa, giờ vẫn còn rất sớm.
" Quản gia, Hoắc Cảnh ở cùng phòng với Mẫn Nhi sao? " bà Hoắc xuống phòng khách hỏi chút chuyện về anh và cô.
" Vâng, thiếu gia cho người nối phòng cậu ấy và Mẫn Nhi lại với nhau thưa bà chủ "
" Vậy sao? Ông ở đây xem chừng thiếu gia đừng để nó ức hiếp Mẫn Nhi của tôi đấy "
Bà Hoắc luôn là người bảo vệ cô, bà không bao giờ để người khác ức hiếp cô, kể cả anh.
" Vâng bà chủ "
Quản gia Lê pha ấm trà cho bà Hoắc như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-cung-chieu-cua-hoac-canh/243881/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.