Lương Thần ngồi vào ghế của mình,chậm chạp lật qua trang bìa bóng như gương. Mặt sau có mẩu thông tin, bắt đầutừ số này, hàng tháng tập đoàn LC đều phát hành ấn phẩm như thế ra thị trường,tuy không bao gồm tất cả các nội dung như số này nhưng đều có chung một cái tênnhư thế.
Thực ra, đối với những người không biết nội tình, cái tên Lương Thần cũng khôngcó gì đặc biệt, chẳng qua cũng giống như quỹ Lương Thần của trường đại học Zthời gian đầu.
Lương Thần, quãng thời gian tuyệt đẹp.
Tin rằng bất luận dùng chỗ nào cũng đều thích hợp.
Nhưng Đường Mật không thuộc kiểu người đại khái. Cô bạn nhìn chằm chằm vào cuốntạp chí, mắt sáng lên giống như phát hiện ra một chuyện trọng đại: “Đến cảchuyện này mà anh ấy cũng làm được, đúng là đại si, đại si…”. Lương Thần ngướcmắt, thấy cô bạn gật gù. “Bạn của tôi”, giọng Đường Mật đầy ghen tị không giấugiếm. “hành động này của Lăng Diệc Phong đủ làm lay động trái tim của bất kỳmột cô gái nào”.
Nhưng….
“Thịnh tình của anh ấy như thế nào, lẽ nào trái tim cậu không thổn thức?” ĐườngMật dường như chưa hết ngỡ ngàng, nhìn Lương Thần lúc đó cũng bàng hoàng nhưđang lạc trong thế giới của chuyện cổ tích.
Lương Thần cắn môi.
Nếu nói cô không xúc động thì là nói dối. Nhưng anh càng thể hiện tình cảm sâunặng, nỗi cay đắng trong lòng cô càng lớn, cô càng cảm thấy day dứt vì chuyệnđã qua.
Cô cảm thấy dưới chân là vực thẳm, sâu hút không thấy đáy.
Nỗi đau trong lòng cô ai hay biết?
Những ngày tháng bên Diệp Tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-cho-doi-cua-luong-than/132728/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.