Điềm Điềm tánh vốn lương thiện, cô muốn chừa cho ba người bọn họ một đường lui. Để họ có thể làm lại cuộc đời. Nhưng cô biết Tử Phong sẽ không dễ dàng buông tha cho họ.
- Hay là... đánh họ vài cây rồi tha cho mấy người đấy đi anh...dù gì em cũng không bị sao mà.
Tử Phong suy nghĩ gì đó, rồi gật đầu đồng ý. Tâm trạng anh đang vui, không muốn vì những việc này mà mất hứng.
- Đánh xong thì đưa ba người đó qua thành phố khác. Đừng để họ xuất hiện ở đây nữa.
Tử Phong để lại một câu, liền bế Điềm Điềm rời khỏi chỗ này.
[...]
Tối đấy.
Điềm Điềm đang ngồi trên giường đọc sách, không biết từ đâu mà Tử Phong xông vào. Trên người nồng nặc mùi rượu, gối đầu lên chân cô làm nũng.
- Sao anh lại uống rượu? Lúc nãy anh nói đi công việc mà.
Tử Phong có tí men rượu trong người, hơi lân lân trả lời.
- Điềm Điềm, anh vui lắm. Anh uống có một tẹo thôi.
Cô đánh vào người Tử Phong, ra vẻ giận dỗi.
- Anh đi tắm đi. Hôi quá!
- Em đi tắm với anh.
- Em tắm rồi...á.
Không đợi Điềm Điềm nói xong, anh đã bế cô chạy vào nhà tắm. Nhanh trí khoá cửa lại để cô không thể trốn chạy.
- Đừng giỡn nữa.
Điềm Điềm muốn mở cửa ra ngoài. Chưa kịp làm gì thì đã bị Tử Phong kéo cả cơ thể vào trong lòng ngực. Anh nhấn nút xả nước. Nước từ vòi sen xối xả chạy xuống cơ thể hai người.
Điềm Điềm hoảng sợ, nhanh chóng cả cơ thể cô đã ướt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-chiem-huu-ngot-ngao/936823/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.