[...]
- Cái thằng con khôn nhà dại chợ này. Sao lại đem chị con ra ngoài rồi để cho Tử Phong bắt gặp vậy hả.
Doãn Thần sau khi về đến nhà thì bị mẹ mắng cho một trận. Bà có công việc phải về Trung Quốc vài này. Thế mà khi quay về thì chẳng thấy hai đứa con của mình đâu. Doãn Ngọc tá hỏa tìm kiếm, nóng ruột không thôi.
Gọi cho Doãn Thần thì cậu bảo là dẫn chị đi chơi cho khoay khoả, nghĩ đến việc Điềm Điềm chịu ra ngoài bà cũng vui được phần nào. Vậy mac thằng con trai đáo để này lại an tâm giao chị mình ở lại nhà Tử Phong.
- Mẹ à, mẹ muốn giữ chị bên người mà không quan tâm đến càm xúc của chị sao? Đã ba năm rồi đấy! Chị ấy phải sống với vẻ mặc vô cảm ấy đến chứng nào đây hả mẹ? Nếu muốn chị ấy có thể trở lại sống như một người bình thường thì chỉ có anh ta mới có thể giúp được con gái của mẹ mà thôi.
Doãn Thần nói ra hết những suy nghĩ của bản thân rồi bỏ về phòng, mặc kệ Doãn Ngọc ngồi đấy thẩn thờ suy nghĩ về những câu từ của cậu.
Viên Tiêu cũng có mặt ở đấy, nhưng không còn lời nào để an ủi dì cả. Vốn anh đã từ bỏ đoạn tình cảm tương tư với Điềm Điềm rất lâu rồi. Bây giờ tình cảm của anh dành cho Điềm Điềm cũng chỉ là tình cảm giữa anh em trong nhà. Không hề vượt quá giới hạn. Bởi anh biết, anh sẽ không bao giờ thay thế được vị trí đặc biệt của Tử Phong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-chiem-huu-ngot-ngao/936821/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.