[...]
Max hậm hực ra khỏi thư phòng. Vừa đến phòng khách lại thấy bóng dáng của Điềm Điềm, hắn ta còn cà rỡn hôn gió với cô.
- Tạm biệt mỹ nữ. Hẹn gặp lại!
Điềm Điềm cũng lịch sự cười và vẫy tay lại với Max. Tử Phong cũng đang từ thư phòng đi xuống. Thấy được cảnh này, hũ giấm trong anh lại dâng trào.
Nhưng cũng chẳng làm gì được Max, bởi hắn thấy Tử Phong đi xuống liền cong giò chạy mất.
- A...chú.
Tử Phong đặt Điềm Điềm ngồi lên đùi mình. Còn vô cơ cướp lấy miếng táo mà cô đang ăn dở.
Điềm Điềm cựa quậy muốn leo xuống. Thì bên mông lại thấy có cái gì đó cộm cộm. Tò mò hỏi:
- Chú, hình như có cái gì cộm cộm bên dưới ấy. Kì lạ quá ha.
Nhận được câu hỏi ngây ngô của Điềm Điềm, Tử Phong không khỏi lắc đầu ngán ngẫm. Ai bảo mèo nhỏ cứ ma sát cặp mông mềm mại ấy vào đùi hắn làm gì cơ chứ.
- Roi đấy.
Điềm Điềm nghe đến roi, liền đưa tay sờ soạn lấy nơi căng phồng ấy. Làm ra vẻ mặt lo lắng, nói:
- Sao chú lại giấu roi chỗ này được? Nhìn không giống chút nào.
Tử Phong bắt lấy đôi tay không yên phận của Điềm Điềm, hơi hắn giọng cảnh cáo.
- Em ngồi yên, tôi không ngại lấy ' thứ đó ' ra đánh em đâu.
Điềm Điềm ngây thơ tưởng điều anh nói là thật, sợ hãi ngồi im. Không dám nhúc nhích, lỡ như anh lại đánh cô thật thì sao?
Cô với người lấy xoài trên bàn, cắn một miếng liền nhăn mặt. Anh thấy vậy, vừa buồn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-chiem-huu-ngot-ngao/241687/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.