Charlotte quay người cúi đầu chào Thẩm Mộ Khanh đang đứng ở cửa phòng ăn, hỏi: "Buổi sáng tốt lành, tiểu thư. Tối qua cô ngủ ngon không?"
Âm nhạc vang lên suốt một đêm, cô cũng bị Fred ôm vào trong ngực ngủ cả một đêm.
Cả người đều thả lỏng hoàn toàn, bất kể là thân, hay là tâm.
Khoé môi cô cong lên, mỉm cười gật đầu: "Ngủ rất ngon, Charlotte."
Có vẻ như Charlotte chưa từng nhìn thấy cô mỉm cười ôn nhu như vậy, bỗng chốc ngẩn người, tâm trạng cũng trở nên kì diệu hơn.
Trước đây, nụ cười của Thẩm Mộ Khanh luôn dịu dàng, đoan trang, nhưng chưa bao giờ mang theo sự ấm áp mềm mại tựa như ánh mây trên cao như lúc này.
Nhanh chóng hoàn hồn, bà vẫn giữ phong thái chuyên nghiệp như cũ, kéo ghế bên cạnh ra: "Tiểu thư, mời dùng bữa sáng."
Vừa uống xong ly sữa bò Charlotte đưa tới, dường như từ có âm thanh từ phía cửa truyền đến.
Tay cầm ly sữa của Thẩm Mộ Khanh khựng lại, nghi hoặc nhìn về phía cửa phòng ăn.
Charlotte thấy thế, nhíu mày, bà không nhận được bất kỳ thông báo nào về việc hôm nay có người đến thăm.
Lúc này ngài Fred đã đi làm, nghe tiếng động từ bên ngoài, bà cũng không rõ người tới là ai.
Chỉ đành nói với Thẩm Mộ Khanh một tiếng, rồi bước về phía cửa lớn.
Thẩm Mộ Khanh cũng thu hồi ánh mắt, có Charlotte ở đây, cô thấy an tâm hơn rất nhiều nên lại cúi đầu thưởng thức món ngon trước mặt.
Phía sau yên tĩnh lạ thường, mãi đến khi một giọng nói dịu dàng vang lên: "Khanh."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-chiem-huu-den-nghet-tho/4818581/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.