Ai cũng có thể thấy rõ sự mưu mô của người phụ nữ này, huống chi là cô ta còn đang tán tỉnh người đàn ông của mình, Thẩm Mộ Khanh dĩ nhiên không thể chịu đựng được.
Harbert Judy thấy người trả lời là Thẩm Mộ Khanh, trong lòng cô ta đột nhiên dấy lên một ngọn lửa không rõ nguồn gốc.
Đè nén cơn tức giận, cô ta nhoẻn miệng cười: "Xin lỗi tiểu thư, tôi đang nói chuyện với tiên sinh Fred."
Ý là bảo Thẩm Mộ Khanh có thể lăn xa bao nhiêu thì lăn đi, đừng đứng ở đây cản đường.
Lời vừa dứt, Fred đã nắm lấy tay của Thẩm Mộ Khanh, nhẹ nhàng bóp một cái.
Khi ánh mắt của Thẩm Mộ Khanh di chuyển qua, Fred cúi đầu, đôi mắt xanh lục thấp thoáng ý cười: "Đêm nay có một món trang sức rất hợp với bộ sườn xám của em."
Chỉ một câu nói, Thẩm Mộ Khanh lập tức chuyển sự chú ý, đôi má phúng phính khẽ phồng lên, nụ cười rạng rỡ: "Ý anh là bộ này hôm nay sao?"
Fred khẽ gật đầu.
Trong lúc nói chuyện, hai người đã bước thẳng qua chiếc váy dài của Harbert Judy.
Ở nơi Thẩm Mộ Khanh không nhìn thấy, mọi người lại chứng kiến Fred khẽ vung tay còn lại không bị Thẩm Mộ Khanh nắm, ra hiệu phía sau lưng.
Giây tiếp theo, một giọng nói cực kỳ lạnh lẽo vang lên: "Xem ra gần đây gia tộc Harbert rất nhàn rỗi, vậy thì tìm thêm chút việc để làm đi."
Bach bước lên phía trước, vóc dáng cao lớn đầy áp lực đứng sừng sững trước mặt Harbert Judy.
Từ trên cao nhìn xuống, ánh mắt lạnh như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-chiem-huu-den-nghet-tho/4818569/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.