Sau một loạt âm thanh hỗn loạn, giọng Bach vang lên.
"Tiên sinh."
Fred giơ tay, gạt những lọn tóc rối trên trán thiếu nữ trong lòng sang một bên, hôn lên vầng trán còn lấm tấm mồ hôi của cô, chậm rãi nói: "Đuổi hết người trong biệt thự đi"
Mệnh lệnh của Fred luôn là tuyệt đối.
Bach đứng trước cửa biệt thự khẽ gật đầu, trầm giọng đáp: "Vâng."
Hiệu suất làm việc cực cao, toàn bộ biệt thự, thậm chí cả những người đang lảng vảng gần đó, đều bị giải tán.
Bao gồm cả Charlotte, người luôn phụ trách quản lý mọi việc trong biệt thự.
Fred yên tâm ôm lấy bảo bối trân quý của mình, đẩy cửa, chậm rãi bước xuống lầu.
Dọc đường đi có hơi xóc nảy, khiến Thẩm Mộ Khanh theo bản năng vung tay, đấm nhẹ vào ngực trần của hắn, giọng khẽ nỉ non: "Dừng lại, được không? Em..... Em mệt lắm rồi."
Lời thì thầm nhỏ nhẹ ấy làm tim Fred khẽ rung động, hắn nhướn mày, ánh mắt thoáng hiện ý cười đầy ẩn ý.
"Chỉ thế này mà chịu không nổi?" Fred cúi nhìn cô, lông mi hơi nhếch lên, giọng trêu chọc: "Em cần phải tập luyện nhiều hơn."
Thẩm Mộ Khanh vốn dĩ đã bắt đầu buông xuôi, bỗng nhiên cái nết hơn thua lại trỗi dậy.
Cô cố gắng chống đỡ thân hình mỏi mệt, ngẩng đầu nhìn dáng vẻ cường tráng của hắn, dịu dàng nói: "Ai nói em không được? Phụ nữ Trung Quốc còn có thể đại chiến 300 hiệp!" (¬‿¬)
Giọng nói không ngừng vang vọng trong căn biệt thự rộng lớn này.
Thẩm Mộ Khanh nói xong, dưới ánh mắt cười như không cười của Fred, cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-chiem-huu-den-nghet-tho/4818566/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.