Nhạy bén như Fred, ngay khi Thẩm Mộ Khanh mở mắt, hắn đã nhận ra cô đã tỉnh.
Tuy nhiên, lúc này, trên khuôn mặt hắn không hề có chút biểu cảm nào.
Giống như một tảng băng lạnh lẽo, hoàn toàn không có dấu hiệu tan chảy.
"Tiên sinh." Bàn tay nhỏ bé níu lấy áo sơ mi trước ngực, Thẩm Mộ Khanh khẽ gọi một tiếng.
Nhưng Fred không đáp lại cô. Sau khi vào biệt thự, hắn đặt cô trên ghế sofa trong phòng khách.
Sau đó quay người rời đi.
Thẩm Mộ Khanh có hơi giật mình, trong lòng cảm thấy hơi mất mát mà cúi đầu.
Cô biết hôm nay mình đã làm trái với yêu cầu, nên mới về muộn như vậy.
Nhưng cho đến bây giờ, cô chưa từng thấy Fred như thế này. Dù biệt thự đã bật điều hòa nên rất ấm áp, nhưng bầu không khí lúc này lại tràn ngập cảm giác nặng nề, u ám.
Toàn thân cô run rẩy, ngồi một mình lẻ loi trên ghế sofa, chiếc váy trắng nhàu nát, một vài chỗ còn dính những vết máu.
Cô trông như một con búp bê bị người ta vứt bỏ.
Nước mắt dần dần dâng lên, Thẩm Mộ Khanh từ từ cúi đầu xuống, nhìn chằm chằm vào đôi tay của mình.
Một lúc lâu sau, một bóng dáng cao lớn chặn ánh sáng trong phòng, bao trùm lấy toàn bộ cơ thể cô.
Thẩm Mộ Khanh vừa ngẩng đầu lên thì chủ nhân của hình dáng này đã ngồi xổm xuống trước mặt cô.
Mở hòm thuốc ra, lấy cồn và bông, nhẹ nhàng lau những vết thương do mảnh vỡ gây nên trên cơ thể cô.
Vết thương vốn không còn cảm giác,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-chiem-huu-den-nghet-tho/4818528/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.