Fred thậm chí còn không thèm ngước lên, trực tiếp bế Thẩm Mộ Khanh lên.
Biết rằng người đàn ông này sẽ không nghe bất cứ điều gì khi ở gần mình, cô chỉ vùi đầu sâu vào lòng ngực hắn, hai tay nhỏ bé vòng chặt quanh cổ hắn.
Cả người cô như một con koala bám vào thân thể cao lớn của Fred.
Hắn có vẻ hài lòng với sự ngoan ngoãn của Thẩm Mộ Khanh, nhẹ nhàng nghiêng đầu hôn l*n đ*nh đầu cô.
Sau đó, hắn hướng về đám người trong sảnh, ánh mắt lạnh lùng quét qua: "Muốn ở lại đây à?"
Vừa dứt lời, Bach dẫn đầu, dùng tốc độ nhanh nhất đưa đám người ra khỏi biệt thự.
Tiếng bước chân lộc cộc khiến Thẩm Mộ Khanh cảm thấy mặt mình nóng lên, ngay cả lỗ tai cũng nhuộm màu hồng nhạt.
Fred cúi đầu, nhìn đôi chân nhỏ bị bẩn của cô, không kìm được mà cau mày, sau đó trực tiếp đặt cô lên quầy rượu vang đỏ.
Thân thể rời đi, hai người đối mặt nhau.
Nước mắt trên mặt Thẩm Mộ Khanh vẫn chưa khô, người đàn ông điên rồ này có thể làm bất cứ điều gì. Mới đây hắn vừa bóp cổ cô trong chớp mắt, khiến cô tưởng rằng sẽ bị b*p ch*t.
Nỗi sợ về cái chết khiến nước mắt cô không thể ngừng rơi.
Hàng mi của cô giống như cánh bướm, trên đó còn đọng lại vài giọt nước mắt, không ngừng run rẩy, cô không dám ngước lên nhìn Fred.
Nhưng cô vẫn cảm nhận được ánh mắt nóng rực đó, ánh mắt hắn không hề rời khỏi cô.
Còn chưa kịp phản ứng, Thẩm Mộ Khanh đã cảm thấy chân mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-chiem-huu-den-nghet-tho/4818523/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.