TrướcSau "Tiên sinh." Trợ lý một tay lấy Joseph hất ra, cúi đầu về hướng Fred.Xin chỉ thị tiếp theo của hắn.Chỉ thấy Fred không hề có bất kỳ động thái nào, anh ta liền kéo Joseph ra khỏi gian phòng đó.Cửa chính đóng lại, trong không gian rộng lớn chỉ còn lại Thẩm Mộ Khanh và Fred.Tiếng đàn vẫn không ngừng, ngay sau đó Thẩm Mộ Khanh bắt đầu chơi bản nhạc mà cô yêu thích nhất "Luv Letter".Đây là bản nhạc đầu tiên mà ba mẹ đã dạy cô chơi khi họ còn sống.Tiếng đàn vang lên như tiếng than khóc, Thẩm Mộ Khanh dường như quên hết mọi thứ xung quanh. Đôi mắt hạnh ướt đẫm dần dần khép lại.Thậm chí người ở bên kia tấm bình phong đến lúc nào cũng không biết.Fred dựa vào tấm bình phong bên cạnh, trong tay đã nâng lên một ly rượu khác.Đôi mắt sâu thẳm ấy không biết ẩn chứa cơn gió bão nào.Chỉ biết, giờ phút này hắn cực kỳ sung sướng.Đó là niềm vui sướng của một vị Lang Vương khi bắt được con mồi.Khúc nhạc kết thúc, Thẩm Mộ Khanh cuối cùng cũng trở về với thực tại.Đôi mắt xinh đẹp từ từ mở ra, trước mắt đột nhiên xuất hiện một người đàn ông làm cô sợ hãi đến mức nhảy ra khỏi chỗ ngồi.Gương mặt quen thuộc này khiến cô có chút lúng túng, tay nhỏ đan lại với nhau, chỉ nhẹ nhàng gọi một tiếng: "Tiên sinh."Lần thứ hai gặp nhau, ngay cả bản thân Fred cũng cảm thấy thổn thức.Bước tới gần cô gái đang hoảng hốt như thỏ con, trong giọng nói ẩn chứa một chút không dễ nhận ra ý cười: "Lại gặp nhau rồi, tiểu thư."Khoảng cách càng gần, Thẩm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-chiem-huu-den-nghet-tho/4818516/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.