“Mộ Lê Thần nghĩ đến kiếp trước chính mình thế nhưng lọt vào tay Tần gia, không khỏi có xúc động muốn nôn ra máu.”
A Thần cảm thấy ánh mắt ngập nước mơ mơ hồ hồ kia của Tần Chử thực sởn tóc gáy. An Dương bình thường cũng dùng ánh mắt lộ liễu như vậy nhìn về phía A Thần, có phải hay không cũng khiến A Thần chán ghét? Chỉ tại A Thần xem tình cảm giữa bọn họ là anh em tốt nhiều năm nên mới không nói ra mà thôi?
An Dương càng nghĩ càng cảm thấy sợ hãi, càng não bổ càng kích động…… Vốn dĩ hắn còn muốn thổ lộ sớm, nhưng hiện tại xem ra, vẫn là chậm rãi nói sau đi.
Kỳ thật Mộ Lê Thần cảm thấy ánh mắt Tần Chử khiến hắn sởn tóc gáy là vì lúc trước Tần Chử vốn rất ghét hắn, vậy mà bây giờ lại đi nhìn như vậy.
Còn An Dương…… Mộ Lê Thần tỏ vẻ, bị ánh mắt như vậy nhìn thật nhiều năm, sớm đã thành thói quen ╮[╯▽╰]╭
Cũng không thể trách Mộ Lê Thần quá trì độn, chung quy quan hệ của hắn cùng An Dương thật sự quá tốt, quan hệ hết sức mật thiết, cho dù An Dương giúp hắn triệt lông xx hắn cũng sẽ có cảm giác là cảm tình giữa hai anh em ngày càng tốt.
Hơn nữa hắn cũng ít tiếp xúc với những người có tính hướng như An Dương, thậm chí trong đầu căn bản không có khái niệm nam nam cũng có thể yêu nhau, không ai khai thông cho hắn, phỏng chừng An Dương có thầm mến cả một đời cũng không được đáp lại đâu.
Mà hiện tại Mộ Lê Thần cứ truyền âm cho An Dương trút nỗi oán giận, An Dương một bên nghe một bên nghĩ Mộ Lê Thần có phải hay không cũng chán ghét mình…… Bọn họ rốt cuộc cũng đến trước cửa nhà Tần gia.
Mộ Lê Thần không truyền âm nữa, nhìn khu biệt thự trước mặt này một hồi, trước cửa là hai bức tượng sư tử bằng đá uy vũ, đại môn là một màu đỏ thẩm, tòa nhà mang theo loại khí tức xưa cổ của những vị quan hồi trước.
Ánh mắt tùy ý nhìn diện tích tòa biệt thự một chốc, thật sự là kẻ ăn không hết người lần chẳng ra.
Thời mạt thế này, những nơi an toàn chính là tấc đất tấc vàng, biệt thự của Tần gia thế nhưng chiếm diện tích lớn như vậy, thật đúng là không sợ sự phẫn nộ của dân chúng.
Bất quá ngẫm lại cũng là, người thường không có khả năng vào được nơi này, hơn nữa tại nơi thực lực đứng đầu này, một đám bình dân cũng không phản kháng nổi.
Nhân loại càng bị hai cực phân hoá, Mộ Lê Thần càng cao hứng.
Bởi vì như vậy càng khiến hắn có nhiều cơ hội châm ngòi cho nhân loại hỗn loạn, hắn thì làm ngư ông đắc lợi a.
Tuy rằng hiện tại hắn không có hứng thú hủy diệt thế giới, nhưng thống trị tang thi cùng nhân loại hắn vẫn rất có hứng thú đó.
Đem từng kẻ đã từng biến hắn thành chuột bạch mà thử nghiệm đủ mọi loại thuốc làm phân bón cho thực vật, ngẫm đến liền không kiềm được mà kích động.
~ ○ ~ ○ ~ ○ ~
Văn thúc tiến lên nói chuyện với hai dị năng giả canh giữ ở trước cửa.
Tần Chử liền đi đến bên cạnh Mộ Lê Thần đứng, hắn nhìn Mộ Lê Thần cùng An Dương đều đang bận đánh giá biệt thự của Tần gia, có chút kiêu ngạo nói: “Đây là nơi mà Hòa Thạc vương gia triều Thanh ở, bất quá hiện tại chính là nơi ở của Tần gia.”
Mộ Lê Thần không nhìn hắn, An Dương chỉ liếc mắt nhìn hắn một cái, sau đó không thèm nhìn nữa.
Tần Chử một mình đọc thoại cả nửa ngày, thấy không ai để ý tới mình, không khỏi sinh khí, đang muốn phát cáu, Văn thúc liền đi đến gọi bọn họ vào.
Vào biệt thự Tần gia, Văn thúc cũng không sốt ruột dẫn bọn hắn đi gặp Tần gia gia chủ, ngược lại mang bọn họ chậm rãi tham quan, thưởng thức thật tốt cái nơi được gọi là phủ của Hòa Thạc vương gia.
Mộ Lê Thần nhìn đám hoa cỏ đã khô vàng kia. Còn có những hoa cỏ sắc xanh mơn mởn khác đều đã là thực vật biến dị, thời điểm bọn họ đi ngang qua, không phải dây leo đột nhiên quấn tới, mà là thảm cỏ dưới lòng bàn chân mềm mềm đột nhiên vọt lên quấn lấy chân bọn họ.
Mộ Lê Thần cùng An Dương đối mặt với nguy hiểm trình độ ấy, hoàn toàn không thèm động thủ.
Vẫn nhàn nhã đứng ở trên lưng sói biến dị, còn chim biến dị phạch phạch hai cánh bay lên, trực tiếp phóng ra hai đạo hỏa diễm đem thảm biến dị thực vật thiêu thành tro bụi.
Bất quá điều khiến Mộ Lê Thần chú ý là, Văn thúc cùng Tần Chử đều không bị biến dị thực vật công kích, cho dù bọn họ cũng đứng chung một chỗ với mình.
Tựa hồ nhận ra nghi hoặc của Mộ Lê Thần, Văn thúc cũng không muốn giấu diếm.
“Trên người tôi cùng tứ thiếu gia được phun một loại dược, khiến biến dị thực vật nơi này cảm thấy chúng tôi cũng là đồng loại của chúng nó, cho nên sẽ không công kích chúng tôi.”
An Dương nhướn mày, Mộ Lê Thần cũng không nói gì.
Vốn đang chờ bọn hắn hỏi tiếp tục, Văn thúc có chút xấu hổ nói: “Chờ sau khi hai người cũng trở thành người của Tần gia, đương nhiên cũng sẽ được phun loại dược này. Bất quá loại dược này chỉ có thể tác dụng đến thảm thực vật trong nhà, đối biến dị thực vật bên ngoài không tác dụng quá lớn ……”
Vừa nghe đối với biến dị thực vật bên ngoài không có nhiều tác dụng, Mộ Lê Thần lập tức mất hứng thú.
Văn thúc nhìn Mộ Lê Thần không thèm quan tâm mà quay đầu đi nhìn về phía hòn non bộ, trong lòng càng thêm xấu hổ.
Người này thật sự không biết cách cư xử mà!
Nhưng gia chủ đã phân phó hắn vẫn không thể không làm.
Văn thúc nói: “Đối với biến dị thực vật bên ngoài sở dĩ không có tác dụng lớn là vì bên ngoài có rất nhiều biến dị thực vật so với biến dị thực vật trong nhà không giống nhau, nếu bên ngoài ở nơi có biến dị thực vật giống loại này, dược cũng có thể dùng được.”
An Dương hỏi: “Loại dược này chẳng lẽ được chế tạo từ thứ gì bên trong biến dị thực vật sao?”
Bằng không cũng sẽ không hiệu nghiệm với biến dị thực vật khác, dược này hẳn là chế tạo từ cơ thể của loại biến dị thực vật này, hơn nữa chỉ có thể hiệu nghiệm với một loại biến dị thực vật.
Mộ Lê Thần cùng An Dương đã sớm từ trong lời nói của Văn thúc đoán được ưu điểm cùng khuyết điểm của nó.
Hắn khinh thường cười lạnh nói: “Nói vậy dược này hẳn là chỉ hữu hiệu với biến dị thực vật cấp thấp đi? Cho dù có giống với biến dị thực vật trong nhà, nhưng chỉ cần cấp bậc đủ cao, liền không còn tác dụng.”
Thời điểm đám biến dị thực vật kia công kích bọn họ, Mộ Lê Thần cũng đoán ra dụng ý của Văn thúc khi dẫn bọn hắn đi vào chỗ này.
Kiểm tra năng lực của bọn họ? Không có khả năng, bởi vì đám biến dị thực vật này cấp bậc quá thấp, lại ở bên trong biệt thự Tần gia.
Như vậy là có ý đồ khác.
Mộ Lê Thần nhìn đến biến dị thực vật đối với hai người Văn thúc cùng Tần Chử làm như không thấy, Văn thúc sau lại dụ dỗ bọn họ, chỉ cần gia nhập Tần gia liền có thể có được loại dược thần kỳ này, hắn liền biết Tần gia đang có ý tứ gì.
Đơn giản là khi dễ bọn họ không có bao nhiêu kiến thức, nghĩ có thể dùng thứ dược như gân gà này lừa gạt bọn họ nguyện trung thành với mình.
Tuy rằng bọn họ là vì chuyện Hạng gia mới gia nhập, nhưng đến đây không phải để tìm kiếm người cứu mạng, cho nên Tần gia tất yếu phải cho phúc lợi tốt, bọn họ mới có khả năng gia nhập Tần gia.
Mà hiện tại, Tần gia hiển nhiên là khi dễ bọn họ kiến thức cạn hẹp, muốn dùng chút ít chỗ tốt này lừa bọn họ.
Đương nhiên, cái này chỉ là suy đoán của Mộ Lê Thần, cũng không phải không có khả năng khác.
Nói không chừng tại trong mắt người Tần gia, loại dược này thật đúng là vật báu vô giá.
Tần gia cho rằng loại ‘Vật báu vô giá’ này có thể dụ hoặc được bọn họ nguyện trung thành với mình, hẳn là nắm rất chắc sự tình.
Mặc kệ là suy đoán đầu tiên đúng hay là suy đoán thứ hai đúng, đều khiến Mộ Lê Thần đối với Tần gia gia chủ rất chướng mắt.
Người trước kia chỉ làm cho Mộ Lê Thần cảm thấy Tần gia gia chủ hơi keo kiệt không để ý đến đại cục, hắn cũng không nghĩ nhiều, bây giờ lại dùng loại thủ đoạn lừa gạt này giảm bớt lợi ích của dị năng giả khi gia nhập, sẽ chỉ làm các dị năng giả ly tâm, quả thật là hạ tác thủ đoạn, có thể thấy được Tần gia gia chủ hoàn toàn không coi bọn họ là cái quái gì.
Mộ Lê Thần nghĩ đến kiếp trước chính mình thế nhưng lọt vào tay Tần gia, không khỏi có xúc động muốn nôn ra máu.
Đều do Mộ Dung, An Như cùng Mộ Lê Dật, Phó Nghiên mà ra, nếu không phải bọn họ ám toán hắn, hắn sẽ bị Tần gia bắt được sao?
Tang thi hoàng bệ hạ cũng có sĩ diện chứ, vì thế đâm ra giận chó đánh mèo.
~ ○ ~ ○ ~ ○ ~
Bị An Dương cùng Mộ Lê Thần trước sau chỉ ra khuyết điểm của dược, Văn thúc chỉ cảm thấy sau lưng mồ hôi lạnh chảy xuống ròng ròng.
Hắn chuyển trong đầu nửa ngày, không thể nghĩ ra được cái gì có thể phản bác, chỉ có thể cứng ngắc nói sang chuyện khác: “Về vấn đề đãi ngộ sau khi hai người gia nhập Tần gia, hai người còn phải tự mình gặp gia chủ bàn bạc.”
Văn thúc âm thầm lau mồ hôi lạnh, hắn vẫn làm tốt công việc bảo tiêu của mình là được, loại việc khua môi múa mép này không phải chuyện hắn có thể hold được.
Nghĩ đến chính mình được gia chủ nhờ vả, Văn thúc liền cảm thấy mình thật mất uy tín.
Hắn nói với Mộ Lê Thần và An Dương: “Hai vị, phía trước chính là Tùng Đào uyển (biệt viện),hôm nay tạm thời ở nơi này, ngày mai gia chủ sẽ tiếp kiến hai vị.”
Sau khi nói xong, hắn cũng không tự mình dẫn Mộ Lê Thần cùng An Dương qua, mang theo Tần Chử vội vã rời đi.
An Dương kỳ quái nói: “Sao hắn lại gấp gáp như vậy?”
Mộ Lê Thần cười nhạo nói: “Không chừng là có tật giật mình ……”
Hai người đi về phía trước, về phần Tùng Đào uyển ở đâu, Mộ Lê Thần sớm đã dùng tinh thần lực tra xét.
Kỳ thật Mộ Lê Thần không nghĩ sai, Văn thúc đi nhanh như vậy, đúng là có tật giật mình.
Vốn dĩ Tần gia gia chủ đối với chuyện Lôi Hỏa dong binh đoàn mà Tần gia phí không ít khí lực bồi dưỡng bị giết chết rất phẫn nộ, nếu không phải bởi vì Tần gia hiện tại nhu cầu cấp bách muốn có một dong binh đoàn cường đại, hắn đã đem hai người bọn họ đuổi cổ ra ngoài rồi.
Cho nên Tần gia gia chủ đối với chuyện An Dương cùng Mộ Lê Thần chủ động gia nhập không có quá nhiều hảo cảm.
Bất quá, may mà Tần gia gia chủ cũng không phải người xử trí theo cảm tính, hắn biết rõ giá trị của An Dương cùng Mộ Lê Thần, quyết định phải đem hai người lưu lại.
Nhưng thái độ mấy người nhà họ Tần kia là gì?
Tần gia gia chủ lên kế hoạch, để Văn thúc đi thăm dò.
Hắn trước tiên không đi gặp An Dương cùng Mộ Lê Thần, để Văn thúc đi cùng bọn họ nói chuyện về vấn đề đãi ngộ sau này của bọn họ.
Tần gia gia chủ nói điều kiện đãi ngộ mà Văn thúc đề ra có chút thấp, căn bản không phải là điều kiện mà một cường giả cấp sáu được nhận.
Nếu hai người kia thật sự bị Văn thúc lừa, như vậy Tần gia gia chủ liền không coi trọng bọn họ nữa, chung quy, thực lực cường đại, mà lại không đủ thông minh, cũng chỉ là một mãng phu.
Nếu hai người kia không đáp ứng điều kiện của Văn thúc…… Như vậy hắn nên đối đãi như thế nào với hai người này, còn phải xem Văn thúc báo cáo cụ thể đã.
Nhưng trong lòng Tần gia gia chủ có một tính toán nhỏ nhặt mà hắn không nói cho Văn thúc biết, bởi vậy lúc này Văn thúc đối với Tần gia rất trung thành và tận tâm còn đang bận ảo não vì chính mình không thể hoàn thành trọng trách mà gia chủ giao.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]