“Người kia là ai, dám ngạo mạn như vậy à?”
Theo bước chân tiến về phía trước của Trương Trần, một số người nhíu mày nói.
Có thể nói, ở đây toàn là người ở cấp bậc nhân tài, ít nhất thì cũng có thân phận nổi tiếng, mà người tới trẻ tuổi như vậy, còn dám hỏi ai dám chặn đường mình, đây không phải là ngạo mạn hống hách thì là gì?
“Cậu ta à?”, có người đánh giá Trương Trần một chút rồi cười nhạo: “Anh không phải người địa phương nên không biết, cậu ta tên Trương Trần, ai mà không biết cậu ta chứ?”
“Hả? Nói vậy thì người này nổi tiếng lắm nhỉ, cậu ta làm gì, sao tôi chưa từng được nghe tên?”
Vài người từ thủ đô đến lộ ra vẻ mặt tò mò, có vẻ họ còn muốn tiến lên làm quen, dù sao người này cũng còn trẻ như vậy mà danh tiếng đã nổi như cồn, chắc hẳn là rất xuất sắc!
Đột nhiên, đa số mọi người cười lớn, còn cười tới độ ngả tới ngả lui.
“Ha ha, cậu ta, cậu ta là thằng ở rể ăn bám của nhà họ Phương, cưới vợ ba năm rồi, đừng nói là âu yếm, ngay cả tay cũng chưa được nắm nữa!”, một người địa phương Hoài Bắc ôm bụng nói.
“Không biết sao hôm nay thằng nhóc này lại lớn gan tới vậy, chẳng lẽ là do nhà họ Phương sắp xếp, bảo cậu ta đến để lòe mọi người, tạo ấn tượng à?”
“Phân tích này cũng khá hợp lý nhưng trong trường hợp thế này, cậu ta sẽ phải thất vọng thôi!”
Nụ cười trên mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-bao-thu-cua-chang-re-cuc-pham/2813480/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.