Chương trước
Chương sau
Con gái sáng nắng chiều mưa đáng yêu vô cùng.
Thẩm Tuyển Ý cởi áo khoác của bộ đồ Tây ra, vắt trên tay vịn. Người anh ngả về đằng sau, anh nhéo nhéo mũi: “Khỏi khui khỏi khui, anh chợp mắt một lát, em đi tắm trước đi.”
Triệu Ngu gật gật đầu, cầm đồ tắm đi vào phòng tắm. Lúc cô đi ra, Thẩm Tuyển Ý đã ngủ say trên sofa.
Sofa không đủ dài, anh gác một chân lên tay vịn, chân kia đạp lên mặt đất. Hai tay anh khoanh trước ngực, tư thế này trông chẳng thoải mái chút nào, nhưng anh lại ngủ rất sâu vì quá mệt mỏi.
Động tác lau tóc của Triệu Ngu trở nên nhẹ nhàng hơn, cô rón rén đi chân trần trên thảm tới gần. Nhìn gần thế này, quầng thâm xanh dưới mắt anh càng rõ ràng hơn.
Lúc đi tắm mới nãy, Triệu Ngu thật ra đã lên kế hoạch lát nữa đi chơi với anh ở chỗ nào, bên này có nhiều chỗ đi chơi được lắm. Bây giờ thấy anh thế này, cô chẳng muốn đi đâu nữa, chỉ muốn anh được ngủ một giấc thật ngon.
Cô cầm lấy chiếc chăn lông mỏng vắt trên lưng ghế, cúi người nhẹ nhàng đắp lên người anh. Ai dè chăn vừa chạm vào người, Thẩm Tuyển Ý đã mở bừng đôi mắt. Sau mấy giây lơ mơ, ý cười của anh trào ra: “Tắm xong rồi à?”
Triệu Ngu lau giọt nước lượn theo tóc tích trên xương quai xanh, “Còn phải sấy tóc nữa.” Cô chọc chọc lên gương mặt mỏi mệt của anh: “Thời gian không đủ thì đừng nhận nhiều việc như thế, tự làm mình mệt thế này làm gì!”
Thẩm Tuyển Ý duỗi eo, chống khuỷu tay nâng người dậy, cười tủm tỉm nói: “Muốn kiếm nhiều tiền để được cưới em về nhà sớm hơn đấy.” Triệu Ngu đang sửng sốt, anh đã đứng dậy nắm tay cô dẫn cô đi về phía phòng tắm: “Anh sấy tóc cho em nhé.”
Luồng khí nóng tràn ngập khắp phòng tắm còn chưa tan hết, không khí mang hơi nước ẩm ướt. Thẩm Tuyển Ý lấy giấy khô lau hơi nước tụ trên mặt gương đi. Tới khi mặt gương trong suốt lộ ra, anh mới kéo cô tới cạnh mình, bật máy sấy tóc lên.
Gió nóng phần phật xua tan hơi nước trong không khí.
Anh đứng ở đằng sau cô, ngón tay mơn trớn chân tóc cô từng chút một. Khi sấy đến phần tóc mai, anh còn che tai cô lại bằng mu bàn tay, để gió nóng từ máy sấy khỏi làm bỏng tai cô.
Triệu Ngu ngoẹo đầu ngắm anh: “Tay nghề chuyên nghiệp quá nhỉ?”
Thẩm Tuyển Ý đắc ý nhướng mày: “Cái đấy là đương nhiên, có giáo viên dân chuyên cầm tay chỉ dạy mà.” Ngón tay anh lùa vào chân tóc cô, xoa xoa: “Chờ sau này anh nghỉ làm minh tinh, sẽ chuyển qua làm stylist cho em!”
Triệu Ngu ghét bỏ ra mặt: “Lần trước thì nói muốn làm người đại diện của em, lần này lại đòi làm stylist, anh muốn để ekip của em thất nghiệp hết hay sao?”
Để vào hình tượng người phụ nữ mạnh mẽ giỏi giang tháo vát trong bộ phim này, trước khi vào đoàn Triệu Ngu đã đi cắt tóc. Mái tóc dài tầm trung chỉ tới bả vai cô, nhanh chóng trở nên suôn mượt dưới bàn tay anh.
Anh tắt máy sấy đi, phòng tắm nhỏ hẹp lại yên tĩnh lại. Thẩm Tuyển Ý chôn mặt vào tóc cô hít một hơi thật sâu, gác đầu lên vai cô, ôm lấy cô từ phía sau: “Em yêu của anh thơm quá đi.”
Triệu Ngu cúi đầu nhìn đôi tay đang bấu lên eo mình của anh, quay đầu lại gọi tên anh: “Thẩm Tuyển Ý ——”
Giọng anh như chìm trong bông gòn: “Ừ?”
Triệu Ngu híp mắt xoi mói: “Nói thật đi, anh đã mơ ước eo của em từ lâu lắm rồi đúng không?”
Anh cười nhẹ một tiếng.
Triệu Ngu đập tay anh ra, xoay người lại, ngón tay nắm cằm anh, dữ tợn hỏi: “Nói đi! Có phải không!”
Thẩm Tuyển Ý hơi cong người lại, khẽ cúi đầu ghé sát tới gần. Triệu Ngu lùi về sau một bước, chạm lưng vào bồn rửa mặt ở đằng sau. Anh cong môi nở nụ cười, cọ lên chóp mũi cô: “Đúng rồi.”
Anh tiến lên gần một bước, bàn tay nắm lấy eo cô nhấc cô lên. Anh nghiêng đầu cắn môi cô, giọng nói trầm như tiếng nỉ non: “Rất lâu rất lâu trước kia, anh đã mơ ước em rồi.”
Khi anh còn chưa ý thức được, lúc anh còn kẹt trong thân phận anh trai em gái chưa thoát ra nổi, cảm tính của anh đã bị mê hoặc trước lý trí.
Hơi thở ấm áp phủ xuống như một tấm lưới mỏng. Triệu Ngu run rẩy hàng mi, nhắm mắt lại. Cô nghe thấy anh nói: “Em yêu, lên nào.”
Bàn tay to rộng nóng bỏng kia vững vàng mà mạnh mẽ, anh giữ eo cô nhấc bổng cô lên. Triệu Ngu bèn thuận thế nhảy lên người anh, hai chân cô như thể không thầy dạy mà vẫn hiểu, quấn lấy phần hông thon chắc của anh.
Vì thế anh chuyển qua ngửa đầu, cô lại thành cúi đầu. Họ tựa như hai cành cây quyện lấy nhau, triền miên đến chết cũng chẳng muốn rời.
Khi Triệu Ngu hoàn hồn, vị trí đã chuyển từ phòng tắm qua phòng ngủ, một tay anh nâng cô, tay kia thì ve vuốt ngực cô, sau đó đặt cô lên giường.
Trong khoảnh khắc thân thể rơi vào tấm nệm mềm mại, Triệu Ngu đột nhiên có cảm giác trời đất quay cuồng không trọng lực.
Ngón tay cô lùa vào tóc anh, hàng mi run rẩy khôn cùng, nhưng đôi mắt vẫn luôn khép chặt. Mỗi một lỗ chân lông trên cơ thể đều như giãn ra để cảm thụ hơi thở của anh. Cô cảm nhận được cái hôn mãnh liệt của anh, hơi thở nặng nề của anh. Sau đó trước ngực cô đột nhiên buông lỏng, áo con bị cởi ra.
Cái tay còn lại của anh thì vẫn đang nâng mặt cô.
Triệu Ngu tỉnh táo lại ngay tắp lự, cô đột nhiên mở mắt ra, đập anh một cái văng ra ngoài.
Thẩm Tuyển Ý đột nhiên bị đánh cho ngu người: “…………???”
Không khí động tình biến mất ngay tức khắc, anh chống khuỷu tay đỡ mình ngồi dậy, nhìn cô bằng vẻ mặt vừa hoang mang lại vừa oan ức.
Triệu Ngu thở hồng hộc, nghiến răng nghiến lợi: “Cởi áo lót bằng một tay? Kinh nghiệm phong phú quá nhỉ? Đây không phải cũng là nhờ người cầm tay chỉ dạy đấy chứ?!”
Thẩm Tuyển Ý ấm ức chết mất: “Không có mà, anh mới làm vầy lần đầu ——”
Triệu Ngu: “Lần đầu mà đã trôi chảy thế???”
Thẩm Tuyển Ý: “Có khi là thiên phú đấy.”
Triệu Ngu thở phì phì xốc người dậy. Cô ngồi dậy khỏi giường, đưa tay ra sau cài áo con lại: “Nghĩ cho cẩn thận vào tại sao anh lại có loại thiên phú này đi!”
Thẩm Tuyển Ý: QAQ
Anh cũng không biết tại sao mình có thể hoàn thành trôi chảy động tác có độ khó cao này ngay lần đầu tiên mà! Chẳng lẽ đây là kiểu yêu vào là biết trong truyền thuyết đấy ư QAQ
Triệu Ngu buộc tóc lên, ngồi trước bàn trang điểm dưỡng da. Thẩm Tuyển Ý nằm trên giường buồn bã thở than một lát, rồi lại vui vẻ phấn chấn cầm lấy di động tra mấy chỗ có thể đi chơi xung quanh đây.
Triệu Ngu vừa mới thoa kem chống nắng xong đã nghe thấy anh hớn hở nói: “Gần đây có chợ đêm đấy! Có vẻ náo nhiệt lắm.”
Triệu Ngu nhìn anh qua gương: “Chợ đêm đông lắm mà? Bị nhận ra thì phải làm sao?”
Tuy rằng đúng là cô rất thích dạo chợ đêm.
Thẩm Tuyển Ý ghi nhớ địa chỉ: “Bị nhận ra thì nhận ra chứ sao.” Anh nói với vẻ mặt thâm trầm: “Đây là lúc để người đời chứng kiến tình yêu của chúng mình!”
Triệu Ngu cuối cùng vẫn không thể chống lại được sự năn nỉ ỉ ôi của anh bạn trai và sức hấp dẫn của chợ đêm.
Vì thế tới buổi tối, hot search trên Weibo đã bị Thần Dụ spam đầy.
# Thẩm Tuyển Ý Triệu Ngu dạo chợ đêm #, # Thẩm Tuyển Ý đút bạch tuộc viên cho Triệu Ngu ăn #, # Thần Dụ uống trà sữa chung ống hút #, # Thẩm Tuyển Ý xoa đầu #, # Triệu Ngu xoa đầu lại #, # Mã màu son môi của Triệu Ngu #, # Thẩm Tuyển Ý cột dây giày cho Triệu Ngu #……
Các cư dân mạng tan tầm về nhà chuẩn bị lướt Weibo một xíu, đọc tin ngồi lê đôi mách vỉa hè hôm nay để thả lỏng thể xác và tinh thần: Xin hỏi tối nay là chuyên đề đặc biệt của Thần Dụ hay gì?
Những người qua đường tình cờ gặp được hai người lúc dạo chợ đêm tối nay bèn xuất hiện kể lể:
—— Lúc mị đi mua thịt dê xiên nướng họ đứng ngay cạnh mị luôn! Tuy có đeo khẩu trang nhưng khí chất ngôi sao đấy liếc phát biết liền. Thẩm Tuyển Ý còn kêu chủ quán bỏ thêm cay vì Triệu Ngu là gái Tứ Xuyên mà ha ha ha ha! Kể thêm chi tiết nè, trước khi Triệu Ngu ăn, Thẩm Tuyển Ý còn để trước miệng thổi thổi, mị thật sự nhìn tên bạn trai bên cạnh mà ghét bỏ chết lên được!
—— đậu má cặp này thật sự quá tuyệt quá xứng quá ngọt, còn ngọt hơn cốc trà sữa tớ uống tối nay
—— sau khi gặp người real thì tui xin được nhảy hố Thần Dụ. Ánh mắt hai người thật sự toàn tâm toàn ý chỉ có nhau thôi, hình như lâu lắm rồi tui chưa từng được thấy tình yêu nào đẹp thế này
—— đôi này mà không lấy nhau là không có được ổn đâu đó
—— lúc ấy em với đứa bạn đang đợi hạt dẻ xào, phía trước đột nhiên có một đám người ùa đến. Bà má nó em còn tưởng là làn sóng zombie tới, chưa cầm hạt dẻ đã chạy bán xới rồi. Không biết bây giờ quay lại chủ quán có trả hạt dẻ cho em không
—— mấy người tình cờ gặp được toàn là người khác, tôi GATO vãi QAQ
—— đã đặt vé máy bay, ngày mai sẽ đến check in. Ăn món thịt dê xiên nướng con trai con gái tôi từng ăn, uống loại trà sữa mà con trai con gái tôi từng uống, dạo con phố mà con trai con gái tôi từng đi qua!
—— Thẩm Tuyển Ý thật sự rất biết chiều chuộng, bình thường tùy tiện như thế, không ngờ lúc yêu đương lại săn sóc thế này. Triệu Ngu cũng rất đẹp rất ra dáng nữ thần rất là xứng đáng, hu hu hu mỗi tội chỉ yêu không thôi thì không thỏa mãn được cái tâm ăn đường của chế rồi, mau kết hôn đi chế muốn được nhìn con trai con gái của họ!
…………
Thẩm Tuyển Ý mãn nguyện show ân ái cả đêm, biểu thị công khai chủ quyền của anh với mọi người, rốt cuộc mỹ mãn quay về khách sạn đi ngủ. Dù gì lần này tới đây còn mang theo nhiệm vụ, không thể làm lỡ chuyện đóng phim của bạn gái được.
Sáng sớm hôm sau, hai người ăn bữa sáng trong khách sạn rồi đến phim trường.
Thẩm Tuyển Ý chỉ để trống lịch trình hai ngày, chiều mai anh phải rời đi, cho nên hôm nay họ tập trung quay cảnh của anh. Nhân vật khách mời này của anh được coi là người thần bí ở sau lưng nữ chính, ngay lúc nữ chính gặp phải nguy cơ trong chuyện làm ăn thì tới bày mưu tính kế giúp cô. Nhưng từ đầu chí cuối, kịch bản không nói rõ thân phận của anh ta, coi như là chôn hint trải lối cho phần sau.
Trong kịch bản, nữ chính và người thần bí không có tuyến tình cảm, họ chỉ có quan hệ giao dịch với nhau, cùng lắm thì là tôn trọng lẫn nhau. Ai dè Thẩm Tuyển Ý và Triệu Ngu chỉ cần đứng chung khung hình thì dù không làm gì chăng nữa vẫn có bong bóng màu hồng bay bay trên màn hình.
Đến cả đạo diễn ngồi xem trước máy móc cũng cảm thấy, đẹp cmn đôi quá.
Nếu không phải do không thể thì ông cũng muốn đổi nam chính luôn.
Đổi nam chính là không được rồi, nhưng chemistry tràn cả ra ngoài màn hình này quá đỉnh. Đạo diễn suy nghĩ rất lung, quyết định! Thêm tuyến tình cảm cho hai người vào!
Nam chính Lâm Hảo: “?”
Tình nghĩa đôi mình chỉ đến thế thôi sao?
Trước đây quan hệ giữa nữ chính và kẻ thần bí chỉ là giao dịch và tôn trọng, sau khi được đạo diễn sửa lại thì phần tôn trọng biến thành ái mộ lẫn nhau. Nhưng bởi vì thân phận đôi bên khác biệt nên tình cảm ái mộ này không được làm rõ, mãi đến cuối cùng hai người trở mặt thành thù, kẻ thần bí đứng về phía nhân vật phản diện, tình xưa nghĩa cũ đã thành hận thù vô biên.
Đạo diễn nhìn kịch bản sau sửa chữa của mình, buồn bã cảm thán: “Thế này mới gọi là yêu nhau lắm cắn nhau đau chứ.”
Nam chính lại trúng một mũi tên vào ngực: “…………”
Cũng may tuy rằng bỏ thêm tuyến tình cảm, nhưng đất diễn cũng không gia tăng, chỉ sửa chữa một phần lời thoại, thấm đẫm không khí mông lung mờ ám, kẻo không Lâm Hảo sẽ làm mình làm mẩy mất!
Mãi đến hôm sau, các cảnh diễn thuộc về vai khách mời của Thẩm Tuyển Ý mới kết thúc. Đạo diễn xoa xoa tay tới hỏi anh và Triệu Ngu: “Bộ phim sau của chú hay lắm, hợp với hai đứa cực kì, có muốn suy xét chút không?”
Không hổ là yêu nhau chính thức rồi, quá phê, muốn quay một bộ phim tình cảm về họ ghê QAQ
Thẩm Tuyển Ý cười tươi rói nhận lấy danh thiếp: “Phim của đạo diễn Trần thì nhất định phải suy xét rồi ạ, bao giờ chú rảnh thì gửi cháu kịch bản nhé.”
Đạo diễn cười như hoa nở, lại rất có tình người cho Triệu Ngu nghỉ nửa ngày để cô đưa Thẩm Tuyển Ý ra sân bay.
Tiến độ ghi hình đang được quá nửa, những phần Triệu Ngu đã hoàn thành thực ra đã vượt kế hoạch lâu rồi. Trước đây họ tính toán sẽ đóng máy vào đầu tháng 8, nhưng xem tình hình hiện tại, có khi được đóng máy sớm vào cuối tháng 7 luôn.
Trên đường đến sân bay, Tất Chu bắn sang cho Thẩm Tuyển Ý một lời mời chat video. Thấy Triệu Ngu cũng ở bên cạnh, anh ta cố nặn ra một nụ cười tự nhiên để chào hỏi, sau đó vội vàng đi vào chuyện chính: “Đúng lúc hai đứa đều ở đây, anh và Chi Nam cũng họp rồi, mấy gameshow này đều khá thích hợp cho việc tuyên truyền phim điện ảnh, cô cậu xem thử muốn đi cái nào?”
《 Muốn khắc ghi 》 được lên kế hoạch chiếu vào dịp Quốc Khánh tháng 10.
Đây là bộ phim điện ảnh đầu tiên của hai người, cũng là bộ phim điện ảnh đầu tay của đạo diễn, ngoài con đường tuyên truyền tất yếu ra thì ekip hai bên đều cảm thấy lên gameshow nhiều vào để tuyên truyền thì an toàn hơn cả.
Đương nhiên hai người cũng không có ý kiến gì, dù gì nếu chỉ dựa vào sức fan thì cũng rất khó để thắng được trong canh bạc cạnh tranh kịch liệt với các phim xếp hàng chiếu vào Quốc Khánh, vẫn phải cậy thêm sức của người qua đường nữa.
Mấy gameshow này đều là các chương trình hot nhất bấy giờ, hơn nữa sau khi công khai yêu nhau, hai người chưa xuất hiện chung bao giờ, cư dân mạng đều sắp tò mò chết mất. Nếu có thể lên mấy gameshow để show ân ái thì có thể mang lại hiệu quả tuyên truyền lớn nhất cho phim.
Thẩm Tuyển Ý nghe Tất Chu nói xong, vung bàn tay lên: “Nếu tốt như vậy thì đi cả đi.” Anh dừng lại, ngoan ngoãn quay đầu hỏi Triệu Ngu: “Em có đi không?”
Triệu Ngu cảm thấy thi thoảng bạn trai mình cũng đáng yêu ghê: “Em không đi thì để anh đi show ân ái một mình với búp bê à?”
[HẾT CHƯƠNG 90]
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.