*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Ăn quà vặt của các em trai em gái khóa dưới, dùng bút marker các em chuẩn bị, Triệu Ngu thật sự không đành làm ra chuyện lấy oán trả ơn cắt đứt đường lui của các em thế này.
Cô ấp úng không chịu mở miệng.
Thầy quản sinh nhìn cô hồi lâu, cuối cùng vẫn than một tiếng, cạn lời phẩy tay với cô: “Được rồi được rồi, mau đi đi, lười so đo với mấy đứa nhãi con tụi bay.”
Triệu Ngu thở phào một hơi thật dài, kéo Thẩm Tuyển Ý cúi đầu chào thầy rồi chuồn vội.
Thầy quản sinh vui mừng nhìn cảnh hai người rời đi, nghiêng đầu nói với bảo vệ: “Con người ấy mà, luôn uống nước nhớ nguồn. Tiểu Ngu nổi danh mà vẫn không quên mái trường cũ đã dạy dỗ con bé, đó giờ con bé vẫn luôn rất ưu tú.”
Bảo vệ: “Em nhớ rõ ngày xưa anh toàn bảo nó là học sinh cá biệt rồi tóm nó. Nó không mặc đồng phục anh còn xách nó đến dưới quốc kỳ bắt nó đứng đấy chịu phạt mà.”
Thầy quản sinh: “…………” Thầy trừng mắt lườm chú bảo vệ: “Cái gì nên giáo dục thì vẫn phải giáo dục chứ!”
Lúc họ đi ra khỏi cổng trường, có một cô bé mặc đồng phục trường cầm đơn xin nghỉ học đi đăng ký ở bốt bảo vệ.
Khi Triệu Ngu kéo Thẩm Tuyển Ý đi tới, cô bé bị chiều cao và dáng người của cả hai hấp dẫn tầm mắt, bèn tò mò ngắm nghía hồi lâu. Lúc họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-an-bai-lon-nhat-cua-troi-cao/1796635/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.