- Mẫn Nghi, Huệ An về rồi hả??? ___lúc nãy hai người cùng ra nhưng chỉ thấy một người Thu Thảo thấy lạ thì liền hỏi.
- Về rồi. ___Mẫn Nghi trả lời cáu gắt với Thu Thảo, rồi khoanh tay trước ngực đi ra khỏi bếp.
- Mình chỉ hỏi thôi mà có làm gì đâu sao cậu ấy khó chịu như vậy chứ. Pleee. ___Thu Thảo nhìn theo Mẫn Nghi nói nhảm như muốn bỏ tức
Từ lúc đó tới giờ tôi chưa từng tiếp xúc hay gặp qua những thứ đáng sợ như vậy nên tôi mới hoảng hốt như thế. Bởi tâm trạng tôi không tốt nên Thu Thảo bảo dẫn tôi ra ngoài hóng gió nhưng chúng tôi không ngờ tình huống thứ nhất tôi gặp bây giờ lại xuất hiện. Thu Thảo dẫn tôi vào quầy thuốc để mua thêm thuốc bổ não cho tôi vì dạo này tôi choáng hơi nhiều, cũng tình cờ lắm, tôi và Thu Thảo gặp mẹ của Vương Nguyên đang đưa một bà chạc tuổi bà nội chúng tôi từ quầy thuốc ra. Tôi với Thu Thảo lễ phép chào hỏi.
- Bác Vương. Chúng con chào bác!!!
- Ừm.. Mấy đứa đi mua thuốc hả??
- Vâng!!! Ơ nhưng bà đây là ai sao ngồi trên xe lăn vậy bà không đi được sao bác??? __Thu Thảo thấy bà ngồi trên xe lạ nên hỏi
- Là bà nội của Vương Nguyên. Bà đang đau chân khó đi lại được nhưng vài ngày sau cũng bớt à. Hôm nay bác hải ra ngoài với lại Vương Nguyên cũng nghỉ phép hôm nay nên bác định gửi bà cho mấy đứa nó chăm sóc. Haizzz ngày nghỉ của Nguyên Nhi mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-am-ap-cua-vuong-nguyen/2582730/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.