Cũng không phải là xử nam chưa từng chạm vào phụ nữ, cho dù có muốn Mộng hay không, anh ta cũng không thể hoảng hốt như này chứ?
Kim Lân vừa quay mặt sang liền nhìn thấy bác Thái đứng chờ ở phòng khách, liền nói: “Bác Thái, bác cũng đi nghỉ đi.”
*** Bác Thái chớp mắt: “Vâng, cậu chủ, tôi chờ cậu ngủ rồi tôi ngủ.”
Ngón tay Kim Lân gõ mặt bàn, cắn răng, đè xuống tất cả tự trách và áy náy, đứng bật dậy: “Giờ tôi đi ngủ đây, bác Thái, ngủ ngon.”
Bác Thái gật đầu: “Vâng, cậu chủ ngủ ngon.”
Kim Lân vừa hạ quyết định, bước chân đi lên tầng trở nên nhẹ nhàng hơn nhiều.
Đúng, chính là như thế!
Nếu như lát nữa lên tới phòng, anh ta hôn lên môi Tiêu Mộng, nếu cô không phải đối, vậy thì anh ta sẽ cho phép mình chạm vào cô!
“Mộng, xin em, đừng từ chối tôi.” Kim Lân cứ cầu khấn như thế, đẩy cửa phòng ra.
Vừa bước vào, sau khi quen với ánh đèn ấm vàng trên tường, Kim Lân liền đứng im tại chỗ, hít sâu một hơi.
“Ôi…”
Đôi mắt như thủy tinh của Kim Lân mở tròn xoe.
Mẹ ơi!
Quá ngạc nhiên!
Trái tim của anh ta… sắp kiệt sức rồi.
Đẹp quá, xinh quá, quyến rũ quá!
Thím Lưu… thật là… xấu quá… Anh ta chỉ thấy Tiêu Mộng đang nằm trên giường lớn, cô cuộn tròn thân người, nhưng vừa rồi đạp chăn, lộ ra cả bờ lưng trắng như tuyết!
Trời ơi! Vậy mà thím Lưu không mặc đồ ngủ cho cô sao?
Cho dù ở đây không có đồ ngủ dành cho nữ, vậy cũng có thể mặc đại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-am-ap-cua-tong-giam-doc-ac-ma/1064723/chuong-353.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.