Đều biết, Trần Tư Khải là một người che giấu bản thân rất tốt, thực ra trong lòng anh ta nghĩ cái gì, không ai hay biết.
*** Lưu Diệc Hàn ngẫm nghĩ rồi nói: “Hả? Không phải trước kia cậu nói, tương lai cậu cưới ai cũng không quan trọng sao? Nếu ba cậu đã nhắm trúng công chúa băng đảng, vậy tại sao cậu không nghe lời ông ấy, lập tức lấy cô ta? Băng đảng… Bối cảnh của cô gái này quả thực lớn mạnh. Nếu như lấy cô ta, ước chừng công ty chúng ta sẽ sẽ thành công ty tích hợp đa quốc gia lớn nhất thế giới.”
Trần Tư Khải híp mắt lại, trong ánh mắt xẹt qua chút sầu muộn: “
“Nếu như là trước đây… tôi không quá quan tâm sẽ lấy ai …”
“Hử?” Lưu Diệc Hàn ngạc nhiên nhìn Trần Tư Khải.
Những lời này của Tư Khải là có ý gì?
Trước đây? Đọc tiếp tại TАмliπh247.vn nhé!
Trước đây không quan tâm, vậy bây giờ quan tâm rồi ư?
Tại sao lại quan tâm?
Lẽ nào là vì… Trần Tư Khải khẽ thở dài, cầm một khẩu súng lục tinh xảo trên bàn lên, nhanh chóng chơi đùa trong lòng bàn tay, cuối cùng nhắm vào một nơi xa xăm ngoài cửa sổ, khẽ nói: “Bây giờ… tôi không muốn cưới một người phụ nữ vừa nhìn đã thấy chán ghét.”
Lưu Diệc Hàn cố nhịn, nhưng cuối cũng không chịu được, nhìn vào bóng lưng cường tráng của Trần Tư Khải, hỏi dò: “Là vì Tiêu Mộng sao?”
Xoạt! Trần Tư Khải lập tức quay đầu, ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm Lưu Diệc Hàn, đầu súng cũng tự nhiên nhắm vào Lưu Diệc Hàn.
Ô…
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-am-ap-cua-tong-giam-doc-ac-ma/1064694/chuong-324.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.