Quả… quả táo này… đã bị cô gặm nham nhở, chỗ này một miếng, chỗ kia một miếng, cực kỳ khó coi!
Tổng giám đốc Trần… vậy mà không chê cô bẩn, cũng cắn một miếng.
“Ừ, cũng ngọt, tôi đang khát, phần còn lại cho tôi ăn đi.”
Trần Tư Khải không để ý Tiêu Mộng ngạc nhiên thành dáng vẻ gì, giành lấy quả táo bị cắn nham nhở trong tay cô, anh ta vui vẻ cắn ăn.
Tiêu Mộng khẽ động bàn tay trống không, cô ngẩng mặt lên, ngẩn ngơ nhìn anh chàng đẹp trai rạng rỡ chói mắt như trăng sao đang tao nhã ăn táo.
Bản thân Trần Tư Khải cũng cảm thấy kỳ lạ gần chết.
Từ nhỏ anh ta đã ưa sạch sẽ, cho dù là bất kỳ thứ gì, chỉ cần người khác động vào, anh ta sẽ buồn nôn, sẽ chê bẩn.
Trước giờ anh ta chưa từng dùng chung thìa, đũa với bất kỳ ai.
Thứ người khác động vào, anh ta chưa từng ăn một miếng.
Khi học tiểu học, Kim Lân ôm nửa quả dưa hấu tới, Kim Lân và Lưu Diệc Hàn, Lôi Bạc ba người cùng dùng thìa xúc dưa hấu ăn.
Chỉ có Trần Tư Khải, anh ta chỉ cầm thìa của mình, không ăn một miếng nào.
Ưa sạch sẽ, không nói rõ là tốt hay xấu, chẳng qua là một loại thói quen của con người mà thôi.
Nhưng không ngờ… Anh ta đã 26 tuổi rồi, vậy mà đột nhiên lại không chê người khác nữa.
Ở bên cạnh Tiêu Mộng, anh ta đã có rất nhiều lần đầu tiên.
Lần đầu tiên hôn phụ nữ, lần đầu tiên nhân nhượng phụ nữ, lần đầu tiên ghen tuông, lần đầu tiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-am-ap-cua-tong-giam-doc-ac-ma/1064660/chuong-290.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.