“Ừ, ba tôi rất mệt, rất bận, không có thời gian giặt, nếu không thường xuyên giặt đồ cho ông, ông sẽ mặc mãi một bộ đồ suốt cả tháng! Em gái tôi rất lười, còn lười hơn tôi, hơn nữa từ nhỏ nó đã được cưng chiều, đương nhiên là tự nó chiều nó. Tôi không giặt thì ai giặt?”
Đôi mắt hẹp dài của Trần Tư Khải khẽ lướt qua ngực Tiêu Mộng, anh ta thầm hít sâu một hơi: “Ừ, mua cái máy giặt không phải là được rồi sao, em cũng không cần vất vả như thế.”
Tiêu Mộng giơ áo ngực lên, khua tay múa chân nói: “Mua máy giặt cái gì chứ, cũng không có mấy bộ, không cần máy giặt!”
“Tôi tặng nhà em một cái máy giặt, coi như là cổ vũ cấp dưới.”
“Không cần đâu!” Tiêu Mộng điên cuồng khua tay: “Anh có cho tôi máy giặt tôi cũng không dùng. Còn phí điện, phí nước, giặt còn không sạch bằng giặt tay, có cho tôi tôi cũng chỉ coi như là đồ gia dụng, bày đó nhìn mà thôi.”
Trần Tư Khải day sống mũi, có chút cạn lời.
“Cái đó… Trợ lý Tiêu…”
“Hả? Cái gì?”
“Em có thể…” Trần Tư Khải nuốt ngụm nước bọt: “Em có thể mặc áo ngực vào trước có được không?”
ĐM, cô vừa nói hay động đậy, cái nơi đầy đặn trước ngực cô lại lay động qua lại, lay động khiến đầu anh ta muốn nổ tung!
“Hả?” (⊙_⊙) Tiêu Mộng ngây người.
Áo ngực cái gì?
Lúc này Tiêu Mộng mới từ từ cúi đầu, nhìn lại chính mình.
Vậy mà cô vẫn mặc bộ đồ ngủ cực kỳ trẻ con ở nhà!
Hơn nữa, vì mặc đã lâu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-am-ap-cua-tong-giam-doc-ac-ma/1064514/chuong-144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.