Lý do tôi tới con đường kia sáng nay là gì, chắc là trong lòng em hiểu rõ!
Tiêu Mộng bị lửa giận của anh ta làm cho cả người run lên, vội vàng ngây ngốc gật đầu theo.
“Tôi biết, tôi biết…”
“Biết cái gì? Nói nghe xem.”
“Biết… Biết… Đúng rồi, tôi nên biết cái gì chứ?”
Tiêu Mộng mở to đôi mắt như thủy tinh, hơi mờ mịt nhìn Trần gấu xấu xa.
Vì sao cô nhất định phải biết vì sao anh ta lại xuất hiện ở trước cửa nhà cô?
Cô cũng không phải là con sâu trong bụng anh ta!
Mặt của Trần Tư Khải hơi sa sầm lại, đến đồ đầu gỗ như Tiêu Mộng cũng thấy một đám mây đen bay lướt qua đỉnh đầu Trần Tư Khải.
Trái tim nhỏ bé của cô… cả ngày chịu dày vò như này.
Cô rất nghi ngờ, cô có khả năng thuận lợi sống tới ngày tới trường đại học báo danh hay không!
Trần Tư Khải mím môi lại, không nói lời này, trực tiếp đè xuống.
Ưm…
Tiêu Mộng trợn tròn mắt…
Anh ta… Anh ta đang hôn cô đầy hung bạo…
Vẫn may, vẫn may, may là sáng nay cô cũng đánh răng nghiêm túc.
Ưm ưm, môi đau quá…
Giống như kim đâm vào vậy…
Huhuhu, không thoải mái… không thoải mái như lúc trước anh ta hôn.
Nụ hôn lần này khiến môi cô đau quá.
Tiêu Mộng đau tới mức ra sức nghiêng đầu đi.
Trần Tư Khải không cho phép cô trốn tránh.
Một tay anh ta giữ lấy gáy cô, rồi ép lại gần hơn chút nữa.
Tiêu Mộng sợ hãi.
Cô sợ bản thân bị anh ta hôn tới mức môi sưng lên.
Vội vàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-am-ap-cua-tong-giam-doc-ac-ma/1064472/chuong-102.html