Mấy tên nhóc cùng “Xì” một tiếng.
“Còn phải hỏi sao? Đương nhiên là cậu Trần! Không nghe Ngũ Ca nói sao? Bối cảnh của cậu Trần vô cùng khó lường, nghe nói… nghe nói, là thiếu chủ của Chính Hổ Đường!”
“Ôi…” Một tiếng hít khí.
“Chính Hổ Đường?!!!!”
Mấy tên nhóc đều kích động.
“Xuỵt xuỵt xuỵt, đừng lên tiếng, Ngũ Ca không cho nói bừa.”
Mấy tên nhóc đều dùng sức gật đầu
Mấy tên nhóc mới mười bảy, mưới tám hai mươi tuổi đầu,
Cũng là một đám nghé con không sợ cọp,
Không nhà không cửa, ai cũng không sợ
Người bình thường cũng biết, chọc đến ai cũng không nên chọc đến đám đầu xanh này.
Thế mà đám đầu xanh này lại biết Chính Hổ Đường làm cái gì,
Vừa nhắc đến Chính Hổ Đường, cả đám đều câm như hến.
“Ngài mai giờ cũ tôi đến đón em.”
Trần Tư Khải nhét Tiêu Mộng vào trong ô tô, chắc chắn nói.
Giống như là đang bá đạo nói, em là hàng của riêng anh vậy.
“Hả? Giờ cũ?”
“Bảy giờ rưỡi đó!”
“Tôi biết là bảy giờ rưỡi, ý của tôi là… vì sao ngày mai anh bảy giờ rưỡi lại đến đón tôi?”
Tiêu Mộng không giải thích được gãi gãi đầu.
Trên làn da trắng như sữa lộ ra mạch máu nhỏ, da thịt thật non.
“Đi làm! Ngày mai tôi sẽ theo thường lệ đón em đi làm.”
“Đi làm? Tôi không đi làm nữa rồi! Tôi từ chức rồi, anh quên rồi sao?”
Khuôn mặt Trần Tư Khải trầm xuống:
“Cái gì mà từ chức với không từ chức, sau này không được lấy mấy chuyện này ra nữa, ngoan ngoãn tiếp tục đi làm, không cho phép
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-am-ap-cua-tong-giam-doc-ac-ma/1064462/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.