Tiêu Mộng lại xị mặt ra, hỏi anh ra: “Không lấy tiền, còn có điều kiện gì khác nữa?”
Trần Tư Khải nhếch mép cười xấu xa: “Em nhất định… phải trở thành người phụ nữ của tôi…”
Hơi nóng anh ta phả ra, vờn quanh khuôn mặt cô.
Bên trong hơi ấm nóng đó, Tiêu Mộng cảm nhận được mùi toan tính.
“Hừ! Biết ngay anh không có lòng tốt mà! Vậy tôi vẫn nên nợ anh tiền đi!
Anh giảm bớt đi, 35 tỷ, nhiều quá.
3 tỷ rưỡi, được không?
3 tỷ rưỡi là được rồi!”
Tiêu Mộng dính lấy trong lòng Trần Tư Khải, nhún vai,
Bờ ngực đầy đặn của cô, thoáng cái liền cọ lên người anh ta,
Cọ đến mức cổ họng Trần Tư Khải khô khốc.
Mơ hồ đáp một câu: “Được được được, đồng ý với cô.”
“Yeah yeah yeah! Anh không được nuót lời nha! Như này tôi có thể trả sạch nợ rồi!”
Cô ở trong lòng anh ta, vui vẻ cọ như thế…
Trêu chọc cho anh ta cả người nóng bừng lên, khô nóng.
Dường như trong ánh mắt anh ta mang theo một dòng điện, mạnh mẽ bao trùm lấy cô.
“Hiện giờ tôi xin phép em…”
Anh ta cúi đầu thở dốc.
“Xin phép gì?”
Tiêu Mộng vẫn chìm đắm trong niềm vui sướng chỉ còn 3 tỷ rưỡi, hơi ngây ngốc.
“Xin phép… môi lưỡi dây dưa… với em…”
Anh ta nhả từng chữ một, mang theo ma thuật không đếm rõ được,
Dường như, chỉ nghe thấy anh ta nói vài chữ,
Nhưng có thể khiến người khác cảm nhận được khát vọng của anh ta với cô.
Tiêu Mộng sững sờ, còn chưa có cơ hội nói “Không được!”
Môi của anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-am-ap-cua-tong-giam-doc-ac-ma/1064460/chuong-90.html