"Dựa vào cái gì mà anh nói cái gì thì chính là cái đó chứ? Dựa vào cái gì?"
Mặc dù tiếng phản kháng của Tiêu Mộng không lớn, thế nhưng lại khiến cho Trần Tư Khải tức giận đến mức huyệt Thái Dương nhảy lên thình thịch.
Anh ta trực tiếp quát lái xe: "Tôi đã nói như thế nào thì cứ làm theo như vậy! Muốn bị tôi đánh? Hay là muốn bị trừ sạch tiền lương?"
Hic... Bị anh ta đánh? Trời ạ, cô mới không muốn bị cái tên máy móc này đánh đâu.
Bảy người đàn ông như kia còn không chịu được mấy đòn của anh ta... vậy thì cái thân xác yếu đuối này của cô... lại càng không chịu được mấy ngón tay của anh ta đâu.
Tiêu Mộng lắc lắc đầu, lặng lẽ rút quân.
Tính tình của Trần gấu xấu xa... Thật sự không phải tốt lành gì...
Trần Tư Khải lái xe, cũng không khỏi kinh ngạc.
Anh vẫn luôn là cao thủ trong việc khống chế cảm xúc, không có chút rung động nào, bình thản ung dung.
Vì sao mỗi khi ở cùng với con nhóc Tiêu Mộng này anh lại luôn là không kiềm chế được nỗi lòng của mình vậy?
Hoặc là kích động đến mức giống như núi lửa phun trào, hoặc là là tức giận đến mức nghiến răng nghiến lợi.
Giống như là ngồi trên tàu lượn vậy.
Trần Tư Khải tức giận, nên đương nhiên lái ô tô đi càng nhanh hơn.
Một lát sau, Tiêu Mộng mới kinh ngạc nói: "Hả? Xe của anh đã tự động sửa xong rồi à, có thể lái nhanh rồi nha."
Khuôn mặt tuấn tú của Trần Tư Khải xanh mét, cũng không để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-am-ap-cua-tong-giam-doc-ac-ma/1064427/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.