Người ta đường đường là ông chủ tập đoàn, người ta dựa vào cái gì nửa đêm sẽ ra ngoài đón cô chứ?
“Tại sao không phải Trần gấu xấu xa đó nợ mình 30 tỷ chứ chứ chứ chứ!” Tiêu Mộng đấm ngực.
Cầm điện thoại đi về phía trước một đoạn, Tiêu Mộng không chịu được nữa, cô nghiến răng nghiến lợi, mặc kệ đi, chết thì chết, gọi điện thử cho Trần gấu xấu xa đó xem sao.
Vì thế, lúc hơn 12 giờ đêm Tiêu Mộng đã gọi điện cho Trần Tư Khải.
Thượng đế ơi, Thượng đế người thật tốt, may nhờ vào phước của người, tên tính khí xấu xa đó không tắt máy!
Nếu như Trần gấu xấu xa đó mà tắt máy, vậy thì cô có thể đi chết được rồi.
Điện thoại kêu một lúc mới có người nghe.
“Tiêu Mộng?” Giọng của Trần Tư Khải cực kỳ lạnh lùng, đương nhiên, còn mang theo một ít háo hức.
Háo hức cái gì, cô sắp bị ma ở nơi hoang vắng này ăn thịt mất rồi!
“Hu hu, là tôi...” Tiêu Mộng buồn bã nói.
“Em làm sao rồi? Em bây giờ đang ở đâu?”
Tiêu Mộng sụt sịt mũi: “Hu hu, Trần gấu xấu xa, ô không không không, Tổng giám đốc Trần, Tổng giám đốc Trần! Muộn như vậy gọi điện cho anh, có phải đã làm phiền anh không?”
Trần Tư Khải hung hăng hít một hơi thật sâu, sau đó gào lên: “Em nói vào vấn đề chính cho tôi! Em bây giờ đang ở đâu? Gọi điện cho tôi có chuyện gì?”
Nhìn đi, người ta quả nhiên đã tức giận rồi?
Muộn như vậy còn gọi điện cho anh, anh không tức giận mới lạ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-am-ap-cua-tong-giam-doc-ac-ma/1064422/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.