Tiểu thuyết của Đa Bảo, kể từ khi bị Giang đại nhân phát hiện, mất hết rồi, Đa Bảo không còn món ăn tinh thần, có mấy quyển hay cô còn chưa xem được kết cục mà, ăn không ngon ngủ không yên, thực sự muốn biết kết cục, vì vậy tối nay thừa dịp Giang đại nhân làm việc ở thư phòng cố ý đi quấy rối anh.
Làm anh vui vẻ nói không chừng lại từ bi trả lại tiểu thuyết của cô cũng nên, Aha ~
Giang Mộ Hi ngồi ở trước bàn làm việc đang hết sức chăm chú mà nhìn chằm chằm màn hình laptop trước mắt, bỗng dưng thấy tay cầm cửa thư phòng bị chuyển động nhẹ nhàng, sau đó một cái đầu thăm dò thò vào khe hở.
Giang Mộ Hi không ngước mắt, biết người nào đó lại tới quấy rầy nên anh chỉ hơi hơi cười cười.
Người nào đó chậm rãi chậm rãi đến gần anh trên đôi dép lê, sau đó đột nhiên nhảy đến phía sau anh ôm lấy anh.
"Mộ Hi, anh đang làm gì vậyyy ~" Cố ý dùng giọng nũng nịu để làm nũng.
Đa Bảo tự làm mình buồn nôn, nổi hết cả da gà.
Chỉ là cấp bậc của Giang đại nhân mạnh mẽ quá đáng, cô ghê tởm nữa anh vẫn có thể bình chân như vại.
"Làm việc." Nhàn nhạt đáp lại cô, tầm mắt của anh không lập tức rời khỏi màn hình.
"Những thứ này là cái gì vậyy~" Đa Bảo tiếp tục ghê tởm, cũng thuận thế nhìn màn hình máy vi tính của anh, một đống chữ líu ríu đập mắt làm cô nhìn hoa cả mắt.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/style-vo-dang-yeu/1895707/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.