Editor: Serena Nguyen
Hôm sau Đa Bảo tỉnh lại hoàn toàn quên chuyện xảy ra tối hôm qua.
“Đa Bảo, bây giờ cậu có họ Giang nhà cậu làm chỗ dựa, lưng thẳng, lá gan cũng lớn thật! Tối ngày hôm qua lại dám dùng thơ Mộc Lan sửa đổi mắng quản lý là gay, choáng rồi!” Đa Bảo vừa rời giường Tứ Hỉ đã bắt đầu bài tụng kinh.
Đa Bảo gãi gãi đầu, thế nào cũng không nghĩ ra có chuyện gì xảy ra ngày hôm qua, cô chỉ nhớ có yêu nghiệt, có người mời rượu cô, còn nói muốn được lây tài lộc của cô. (Se: Đa Bảo= nhiều tiền)
“À? Tớ nói gì quản lý?” Đa Bảo mờ mịt hỏi Tứ Hỉ.
“Hai con thỏ cùng chạy, nhận ra Doãn Kha Cẩn là trai hay gái mới tài*......” Tứ Hỉ sao y bản gốc mà trả lời Đa Bảo.
* Này là biến thể 1 câu trong bài thơ viết về Mộc Lan:
“Thỏ đực chân mấp máy
Thỏ cái mắt mê tơi
Cặp thỏ song song chạy,
Nhận ra ta đực cái mới tài.”Đa Bảo thiếu chút nữa thổ huyết, cô cô cô nói như vậy thật à? Xong rồi xong rồi, yêu nghiệt vốn là từng có khúc mắc với cô lần này không phải là kết thù luôn sao, uống rượu hỏng việc hỏng việc rồi!
“Quản lý nghe được không?” Đa Bảo yếu ớt hỏi.
“È hèm ~” Tứ Hỉ gật đầu.
“Anh ta có phản ứng gì?” Đa Bảo hỏi tiếp.
“Không có phản ứng, chính là mặt biến thành bị táo bón mà thôi.” Bát Bảo ở bên cạnh thuận tiện chen miệng.
Bây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/style-vo-dang-yeu/1895703/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.