Editor: Jesse Tran
Doãn Kha Cẩn nhìn Đa Bảo say khướt còn hung dữ mắng anh ta, chẳng những không tức giận mà khóe miệng còn hơi nhếch lên.
“Không thể uống rượu cũng không cần cố đấm ăn xôi.” Doãn Kha Cẩn tùy ý đút một tay trong túi quần Tây như người qua đường, giống như tất cả không có quan hệ gì với anh ta.
“Doãn Kha Cẩn, anh chính là dùng việc công báo thù riêng, từ khi điều tôi đến Tổng bộ Giang thị huấn luyện anh vẫn đang trả thù tôi, anh không tìm được cơ hội hãm hại tôi khai trừ tôi nên cho tôi vào Giang thị, muốn mượn Giang thị đá tôi, anh không ngờ thực lực lão tử chứ gì, Giang thị cảm thấy tôi là tài năng đáng được bồi dưỡng nên không sa thải tôi, cho anh tức chết, tức chết đi!” Đa Bảo uống nhiều rượu gan cũng lớn, cô đã say nhưng nói chuyện cũng không hồ đồ.
Lông mày Doãn Kha Cẩn hơi nhếch lên, đứng tại chỗ có chút hăng hái chờ đợi cô nói tiếp.
“Lão tử chiến thắng trở về khiến cho anh thất vọng, nên anh thay đổi biện pháp làm khó lão tử, vừa tiếp khách vừa tiếp rượu, anh chính là muốn tôi mất mặt trước mặt mọi người để còn tìm cớ đuổi tôi, tôi không để cho anh có cơ hội đâu! Tôi sẽ không để cho anh được vừa lòng đẹp ý! Anh chơi tôi thì tôi chơi lại! Lão tử liều mạng với anh!” Đa Bảo nói rồi liền đứng dậy muốn đánh anh ta, nhưng hai chân vốn đã mềm nhũn, hơn nữa ngồi xổm thật lâu có chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/style-vo-dang-yeu/1895701/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.