Không ngờ thằng nhócAn Kha kia tự nhiên lại đưa Đa Bảo đến một nhà hàng Tây sang trọng nhấtthành phố, cái vàng son rực rỡ đó, cái cao cấp xa hoa đó thật khiến ĐaBảo cảm giác mình như người nhà quê mới lên thành phố.
”An Kha à, bây giờ thằng nhóc cậu Tây thế, đẹp trai lại giàu có! Bái phục báiphục!” Đa Bảo vừa ngồi xuống đã bắt đầu nịnh hót, nếu sớm biết học máyvi tính kiếm được nhiều tiền như vậy lúc trước cô lên đại học học kếtoán làm cái gì chứ! Bây giờ vào công ty quảng cáo, quả thực là ông nóigà bà nói vịt! Ài đúng là ~ trẻ không cố gắng lớn lên làm kế toán ~
An Kha nhẹ bĩu môi, mở miệng phản đối, “Đừng đánh giá tôi cao quá như vậy, chỉ là vừa mới tốt nghiệp nhàn rỗi không việc gì làm cùng bạn học lậptrình một trò chơi kiếm chút tiền lẻ thôi mà, công ty chúng tôi hợp tácvới Giang thị cùng thực hiện dự án khai thác trò chơi, Giang thị cậubiết chưa? Công ty cậu là đại diện quảng cáo, Đa Bảo nói như vậy haichúng ta còn là cộng sự đấy.”
An Kha nói nhẹ nhàng như không nhưng đến tai Đa Bảo lại giống như gió lạnh rít ầm ầm.
Công ty mình là đại diện trò chơi? Công ty mình đại diện trò chơi?
Không phải là《 Minh Chủ tranh bá 》vừa ra mắt đã lên như nước thủy triều chứ?Nghe nói lúc trước công ty vì muốn cướp được quyền đại lý mà phát độngcuộc đua với một công ty quảng cáo lớn! Mà bây giờ một trong những người sáng tác《 Minh Chủ tranh bá 》lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/style-vo-dang-yeu/120973/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.