Lăng Lợi gọi điện thoại cho Đàm Giám, nói ngày mai bà phải quay về Mỹ, trước khi đi muốn nói chuyện với anh. Đàm Giám nói, mấy giờ gặp, ở đâu, y nhất định đúng giờ tới đó. Lăng Lợi nói chờ y tan tầm tới đón y, còn nữa, đừng nói với Hạ Tiểu Xuyên.
Đàm Giám nói bà tới đón tôi thì không cần, tan tầm tôi tự mình tới.
Lăng Lợi lo lắng nhắc nhở lần nữa, đừng nói với Hạ Tiểu Xuyên!
Đàm Giám nói, bà yên tâm, cho dù được nói với Hạ Tiểu Xuyên y cũng lười!
Chưa đến 5h30p, Đàm Giám đã đến nơi hẹn, không nghĩ rằng Lăng Lợi còn tới sớm hơn, ngồi ở trong quán café chờ y.
Lăng Lợi nhìn y ngồi xuống, vẫy tay ra hiệu bồi bàn mang cho y thứ gì đó, chính mình khuấy ly trà Khả Khả trước mặt, cau mày, dường như đầy bụng phiền não.
Đàm Giám chọn phần cơm chiên mehico, bất động thanh sắc bắt đầu uống nước chan.
Lăng Lợi nói: “Cháu biết ta muốn nói chuyện gì với cháu chứ?”
Đàm Giám trả lời: “Bà từ từ nói…. Sao tôi đoán được bà muốn nói gì?”
Lăng Lợi nén giận nói: “Để Hạ Tiểu Xuyên đi theo ta đi.”
Đàm Giám mỉm cười: “Tôi không giam lỏng nó, bà gọi nó bây giờ thu dọn đồ đạc đi ngay, tôi tuyệt đối không ngăn cản.”
Lăng Lợi cười khổ: “Cháu biết rõ nó sẽ không —- Đàm Giám, cháu nói với nó cháu không muốn phụ trách cuộc sống của nó nữa, để nó đi theo ta đi, muốn điều kiện gì, ta đáp ứng cháu.”
Đàm Giám nói: “Thật là lạ, con của bà không chịu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/spider/99301/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.