Hạ Thiên và Duy Khải ngồi đợi ngoài phòng cấp cứu trong lòng đều bồn chồn, lo âu. Đã gần 2 tiếng rồi. Hai người ngồi lặng im đuổi theo nghi vấn của riêng mình.
"Hạ Thiên..." Giọng nói trầm đều của cậu vang lên. Cô vội thoát ra khỏi dòng suy nghĩ của mình. Cậu đi đến ngồi xuống cạnh Hạ Thiên. Cô biết cậu sẽ nói những gì, cô không thể trốn tránh được những câu hỏi đó vì cô phải đối mặt với nó.
"Cậu muốn hỏi tôi tại sao lại ở nhà Mẫn Tinh phải không?" Cô chủ động hỏi cậu trước khiến Duy Khải hơi bất ngờ.
"Thực ra...chuyện Mẫn Tinh tôi đã biết hết rồi..."
"Ý cậu là chuyện cô ấy bị giết sao?"
"Phải" Cô khẽ gật một cái.
"Tôi không có ý giấu... tôi đã đến nhà bạn gái cậu để tìm một số manh mối." Cô từ từ kể lại.
"Chuyện này không thể nào..." Cậu vẫn không tin được đó là sự thật. Bản thân vẫn mong là thính giác nhầm lẫn. Cảm xúc lúc này thật kinh hoàng. Cô đặt tay lên vai cậu bóp nhẹ một cái."Cậu bình tĩnh đi..." Hạ Thiên vừa nói xong cậu vội đứng dậy.
"Tôi muốn yên tĩnh một lát..."
Cô đứng lặng tại chỗ nhìn dáng vẻ cô độc của cậu dần khuất sau bức tường trắng.
"Xin lỗi cậu, Duy Khải." Cô ngồi thụp xuống hàng ghế. Chuyện này có vẻ đã đi quá giới hạn so với tưởng tượng của Thiên.
Duy Khải bước ra ngoài khuôn viên của bệnh viện. Hương hoa oải hương phả vào trong gió, thơm ngát nhưng lại bi thương. Cậu cảm thấy bất lực, vô dụng vì không thể bảo vệ người con gái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soul-come-back/64683/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.