Hạ Thiên dắt xe đi bên cạnh Mẫn Tinh. Cô chủ động quay sang hỏi." Cậu nhớ ra gì rồi?" Mẫn Tinh khẽ lắc đầu.
" Không nhớ rõ. Mọi hình ảnh đều rất mơ hồ, tôi đã nhìn thấy trong kí ức của mình một cô gái đang bị truy đuổi"
" Là ai?" Ánh mắt dồn về phía cô ta, Thiên hỏi.
" Tôi không thấy được gương mặt của người đó. Nhưng có một thứ làm tôi rất khó chịu, đó là có một vật gì đó phát ra ánh sáng làm chói mắt tôi. "
" Hình thù như thế nào?"
"Tôi không nhìn được, nhưng nó có vẻ là một chiếc vòng cổ."
"Không sao, cô từ từ nhớ cũng được, đừng ép buộc bản thân quá mức. Cô đưa tôi đến nhà cũ của cô được không, có thể tìm ra một vài manh mối ở đó thì sao." Cô an ủi Mẫn Tinh.
....
Kính... cong....Cạch.
"Cô tìm ai." Một người phụ nữ ra mở cửa, bà ta có vẻ hơn tuổi mẹ cô. Khuôn mặt đã có nhiều nếp nhăn, xanh xao, hốc hác. Trông rất đáng sợ. Cô hít một hơi thật dài.
" Cháu là bạn của Mẫn Tinh." Cô vừa nói xong bà ta đóng sầm cửa lại mặc cho cô kêu to, đập cửa bà ta ko hề có động tĩnh.
...
Hôm sau...
Cạch.
" Cháu là..." Lần này vừa nhìn thấy mặt cô và chưa để Hạ Thiên nói hết thì cửa đã đóng lại.
...
Cạch...
" Cháu..." Bà ta định đóng cửa nhưng chưa kịp thì Hạ Thiên đã nhanh tay chặn cửa.
" Nếu cô không cho cháu vào thì cháu sẽ ngày nào cũng đứng trước cửa nhà cô."
Cô từ từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soul-come-back/64680/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.