Editor: Du Bình.
Tôi sẽ không như trước, cứ gặp chuyện là sẽ đến quán bar giải sầu nữa.
Tôi không giống những kẻ bất lực dùng đến chất cồn để gây mê mình, mà tôi chỉ là dùng nó để phóng túng quãng đời thanh xuân của mình trước khi phải đối mặt với vấn đề tuổi tác.
Tôi không hề nghĩ đến rằng, sống phóng túng chẳng qua chỉ để cho cuộc sống có thêm gia vị, bớt nhàm chán chứ chẳng giúp được gì hết!
Hạo Hiên cũng thường xuyên cùng tôi đến các quán bar, nhưng cậu ta cùng tôi lại không đồng dạng với nhau. Cậu ấy là CEO, cần dùng nhiều thời gian cùng tinh lực để mà xử lý công sự trong công ty. Còn tôi chỉ là loại dùng lời nói, gương mặt làm MB mua vui cho phụ nữ mà kiếm sống qua ngày.
Tôi một mực suy nghĩ, vì cái gì mà Hạo Hiên có thể kết giao bằng hữu với loại người như tôi được nhỉ?
Cho đến một ngày, tôi ở trong quán bar uống say khướt liền hỏi cậu ta: Hạo Hiên à? Sao cậu lại làm bạn với tôi?
“Cậu có ý gì?”
Tôi ngẩng đầu nhìn Hạo Hiên mặc áo sơ mi trắng, áo vest đen khoác trên thành ghế, cúi đầu nhìn áo t-shirt hàng chợ của mình, cười nói: “Cậu không thấy chúng ta không cùng một thế giới sao?”
Hạo HIiên nhíu mày, nhếch môi cười chuyển sang ngồi sát cạnh tôi: “Cởi quần áo ra!”
“A?” Tôi nhất thời không kịp phản ứng.
“Tôi nói là! Mau cởi quần áo ra!” Cậu ra ra lệnh, nói chưa xong đã thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sorry-girl-im-gay/1910414/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.