Trong lúc cô đang mải mê đắm chìm nhìn mấy món đồ quý giá thì tiếng mở cửa đã làm cô giật mình mà đứng phắn lên, vội cầm lấy cái bình bên tủ để phòng vệ.
"Các người là ai?"
Người mở cửa là hai tên đàn em hôm qua, là Nhất Hồ và Tam Cực.
"Ây ây ây... khoan đã, đừng kích động! " Tam Cực nhẹ nhàng chấn an cô bé, bước chậm từng bước tiến gần.
"Không được qua đây, đứng yên đó!"
Tam Cực tưởng rằng cô bé sẽ như bao đứa trẻ khác, chỉ cần nhẹ nhàng sẽ ngoan ngoãn. Nhưng anh đã tự tin quá mức, cứ cho là mình giỏi, càng nói càng tiến gần.
Á Kha Lạp nhanh chóng đập vỡ bình, cầm chặt mảnh vỡ uy hiếp.
"Còn dám tiến lại gần nữa, tôi sẽ liều với các người!"
Hành động này khiến hai người giật mình. Nhất Hồ nhanh chóng kéo Tam Cực lùi lại một chút, nhẹ giọng khuyên ngăn.
"Cô bé, ta không phải người xấu, là người tốt. Ta cùng lão đại cứu cô về đây, đã cứu cô một mạng đó!"
"Lão đại... là ai?"
Lúc này cô chợt nhớ đến người đàn ông tối qua.
Không phải, chuyện đêm qua là thật sao! Người đàn ông bế mình đã cứu mình về thật ư! Đây... không phải là mơ!
Nhất Hồ nhân lúc Á Kha Lạp bị mất tập trung mà chạy nhanh tới giựt lấy mảnh vỡ cô bé đang cầm. Á Kha Lạp không kịp phản ứng nên bị mất thế.
...
Khi tiếng bình vỡ, lão đại đang ngồi dưới phòng khách nói chuyện với đàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-van-dap-thi-vo-anh-van-la-em/3034481/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.