Hồ nước đường kính chưa tới mười trượng, nước trong suốt thấy đáy, hai chú cá bạc trong nước chơi đùa, xung quanh hồ nước là bụi cây cao đến nửa người, không ít loài thú tản mác bốn phía tới uống nước. 
“Ném pháp bàn này vào trong nước!” Tào Phẩm ngồi dưới một gốc đại thụ, lấy từ trong nhẫn ra một pháp bàn màu trắng đưa cho Chung Kỳ Nguyên. 
Nhìn đôi môi đã biến thành màu đen của Tào Phẩm, Chung Kỳ Nguyên không dám chần chờ lập tức ném pháp bàn vào trong nước. 
Pháp bàn lặng im chìm xuống đáy hồ. 
Không biết Tào Phẩm tác động gì, một luồng sáng trắng đột nhiên phóng mạnh lên từ hồ nước, một hồ nước giống hệt xuất hiện phía bên trái mấy chục thước, mà tiểu sơn ban đầu ở cách mấy chục thước kia lại xuất hiện tại chỗ này. 
Hồ nước cùng tiểu sơn vậy mà thay đổi vị trí cho nhau! 
“Được rồi!” Tào Phẩm kinh hô, thanh âm suy yếu. 
Hai canh giờ sau, thương thế của Tào Phẩm đột nhiên chuyển biến xấu, trên người nổi một mảng hắc ban lớn, linh khí cũng bị hắc ban ăn mòn chậm rãi suy giảm. Tào Phẩm suy đoán, đối phương hẳn là tu sĩ độc ma kiêm tu, công kích của hắn không chỉ dùng ma khí xâm nhập cơ thể đối thủ, hơn nữa kịch độc cũng theo ma khí song song tiến nhập thân thể đối thủ. 
Ngay cả Tào Phẩm thân thể cường hãn cũng không chống lại được ma khí cùng kịch độc song song ăn mòn, chưa đến hai canh giờ, linh khí của hắn đã bị ăn mòn gần phân nửa. 
“‘Thâu thiên hoán nhật 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-tu/9472/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.