Khi các học viên đã vào hàng ngay ngắn, bốn giáo quan từ từ tiến đến từ phía xa, từng bước đi trầm tĩnh nhưng đầy uy lực. Họ mặc đồng phục quân đội chỉnh tề, từng cử chỉ đều nghiêm túc, mỗi người toát ra khí thế không thể phủ nhận.
Trong khi các học viên vẫn đứng im, Kỷ Thần Hi chỉ nhìn vào mặt đất, suy tư về sự xuất hiện của Mộ Nguyệt Vũ. Cô cảm thấy có điều gì đó không ổn, sự xuất hiện của cô ta có lẽ không phải là ngẫu nhiên. Mọi thứ đều quá đúng lúc, và cách cô ta cố gắng tiếp cận Kỷ Thần Hi càng khiến cô cảm thấy có một bàn tay nào đó đang kéo sợi dây vô hình, thao túng mọi chuyện. Nhưng Mộ Nguyệt Vũ không đủ khả năng để tự quyết định những hành động này, rõ ràng có người đang lợi dụng cô ta để nhắm đến cô.
Cô vẫn không ngẩng đầu nhìn, mãi cho đến khi ba giáo quan kia đã đứng trước mặt, Kỷ Thần Hi vẫn chăm chú nhìn xuống đất, đôi mắt thoáng chút mệt mỏi. Một phần vì sự khó chịu từ sự xuất hiện của Mộ Nguyệt Vũ, phần còn lại là vì sự nghi ngờ đang bao trùm lấy cô. Cả thế giới này, đối với cô, lúc này chỉ có sự nghi ngờ và vô số câu hỏi chưa có lời giải.
Chỉ đến khi giọng nói đầy uy nghiêm của một người vang lên, Kỷ Thần Hi mới nhíu mày nhìn lên, đôi mắt sắc bén như muốn xuyên thủng qua người đang dõng dạc nói trước mặt vì sự xuất hiện của đối phương.
"Xin chào các bạn học viên đã đến với quân khu Xích Diệm ngày hôm tên là Mặc Bắc Hàn, các bạn có thể gọi tôi là trưởng quan Mặc. Trong vòng một tháng tới, tôi sẽ là người chịu trách nhiệm chính cho khoá huấn luyện của các bạn. Bên cạnh tôi hiện tại, là hai giáo quan đảm nhiệm việc hướng dẫn cho mỗi đội của các bạn."
Giọng Mặc Bắc Hàn vang lên trầm ấm và đầy uy quyền, khiến không khí lập
tức trở nên nghiêm túc. Dưới sự dẫn dắt của anh, mọi người đều đứng thẳng, chú ý lắng nghe từng lời anh nói.
Sau khi giới thiệu sơ qua về mình, Mặc Bắc Hàn lùi lại một bước, để nhường chỗ cho hai người còn lại. Cả hai vị giáo quan đều có phong thái khác biệt, một người dáng vẻ nghiêm túc, đầy kinh nghiệm, còn một người thì lại có vẻ hơi...lạ lùng.
Giáo quan đầu tiên là một người cao lớn, khuôn mặt nghiêm nghị, đôi mắt sáng như lưỡi kiếm. Anh ta tiến lên một bước, đứng nghiêm chỉnh với dáng vẻ chuẩn mực của quân nhân. Giọng anh vang lên rõ ràng và mạch lạc:"Tôi tên là Lục Nhất, là người sẽ đảm nhận việc hướng dẫn đội của các bạn về mặt thực chiến. Những nhiệm vụ mà tôi đã tham gia đều rất nguy hiểm, vì vậy nếu ai muốn học về chiến đấu thực tế, tôi chính là người thích hợp nhất.
Lục Nhất nói không nhiều, nhưng mỗi câu nói đều có sự mạnh mẽ và quyết đoán, khiến ai cũng phải nhìn nhận anh ta là người có thực lực thực sự. Các học viên nhìn anh với ánh mắt đầy sự kính trọng.
Mọi sự chú ý lúc này đều đổ dồn về phía vị giáo quan thứ ba, người đội mũ trùm kín gương mặt.
Kỷ Thần Hi liếc mắt nhìn qua, cô không thể không chú ý tới đôi tay của anh ta. Làn da của anh ta sáng và mịn màng, không giống như một người lính dạn dày sương gió, mà có cảm giác giống như một người thuộc giới quý tộc, tay đẹp đến mức lạ lùng. Cảm giác đó khiến Kỷ Thần Hi nhíu mày, trong lòng dâng lên một sự nghi ngờ mơ hồ.
Vị giáo quan này từ từ cởi mũ, và ngay khi anh làm vậy, một làn sóng cảm giác quen thuộc bất ngờ ập đến với Kỷ Thần Hi. Cô không thể lý giải được cảm giác này, nhưng cứ như thể cô đã từng gặp người này ở đâu đó.
"Xin chào mọi người, tôi tên là An Cảnh Phong. Hiện tại tôi đang đảm nhiệm chức vụ cố vấn tại quân khu Xích Diệm, nên so về năng lực thực chiến có thể sẽ có đôi chút hạn chế so với giáo quan Lục. Nhưng tôi sẽ cố gắng hết sức để giúp các bạn hoàn thành khoá huấn luyện này một cách tốt nhất. Xin cảm ơn."
Giọng nói của An Cảnh Phong nhẹ nhàng, có chút mềm mỏng, không giống như kiểu hùng hồn của một quân nhân thực thụ. Anh ta không có vẻ gì mạnh mẽ như Lục Nhất, mà có cảm giác như một người tư duy, thiên về chiến thuật nhiều hơn thực chiến. Mặc dù lời nói nhẹ nhàng, nhưng lại khiến Kỷ Thần Hi cảm thấy có chút gì đó không ổn.
Lúc này, An Cảnh Phong nhìn Kỷ Thần Hi, ánh mắt họ giao nhau, và anh chỉ mỉm cười một cách lịch sự, dường như không hề bối rối vì ánh mắt của cô. Điều này càng khiến cô cảm thấy nghi ngờ hơn.
Cuối cùng, Mặc Bắc Hàn lên tiếng, giọng nghiêm túc:"Để chọn được giáo quan phù hợp, các bạn sẽ phải tham gia một cuộc thi đấu. Đội thắng sẽ có thể chọn giáo quan Lục, người có nhiều kinh nghiệm thực chiến. Đội thua có thể chọn giáo quan An, người có thế mạnh về chiến thuật."
Kỷ Thần Hi không thể nhịn được, cười khẩy một tiếng:"Trưởng quan, em phản đối."
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]