Chương trước
Chương sau
Clara không thèm quan tâm đến sự ngỡ ngàng của Chương Cát, ánh mắt cô trở nên sắc bén, đầy uy quyền như một tướng quân trên chiến trường.

"Phải, ông phải xin lỗi Kỷ tiểu thư ngay lập tức!" Clara nhấn mạnh từng chữ một, giọng nói đầy quyết đoán.

Kỷ Thần Hi đứng bên cạnh, ánh mắt bình thản nhìn Clara, trong lòng đã có suy nghĩ riêng. Cô nhìn ra được người như Clara không dễ dàng nổi giận, nhưng một khi đã giận thì không ai có thể ngăn cản được sự quyết liệt của cô ấy.

Chương Cát bối rối, cảm thấy rõ ràng tình hình đã vượt ngoài tầm kiểm soát của mình. Ông ta cố gắng lấy lại bình tĩnh, nhưng trước ánh mắt sắc lạnh của Clara, ông cảm thấy áp lực không thể chịu nổi.

"Clara, cô nghĩ cô là ai mà dám ra lệnh cho tôi?" Chương Cát cố gắng giữ giọng điệu bình tĩnh nhưng không giấu nổi sự run rẩy trong đó.

"Tôi là người có quyền quyết định tương lai của ông." Clara trả lời không chút do dự, giọng nói càng thêm lạnh lùng:"Ông có muốn tiếp tục làm việc trong ngành giáo dục hay không, tất cả phụ thuộc vào hành động của ông lúc này."

Sự đe dọa rõ ràng trong lời nói của Clara khiến Chương Cát không thể không cân nhắc. Ông ta biết rõ vị trí của mình trong Bộ bây giờ không so được với cô. Và Clara, với địa vị cao hơn, hoàn toàn có thể khiến sự nghiệp của ông ta tan thành mây khói.

Chương Cát nhìn Kỷ Thần Hi, đôi mắt đầy căm phẫn nhưng không dám thể hiện ra ngoài. Cuối cùng, ông ta miễn cưỡng cúi đầu, giọng nói khàn khàn phát ra từ cổ họng khô khốc:"Xin lỗi."

Kỷ Thần Hi không thay đổi biểu cảm, cô biết rõ sự xin lỗi này không xuất phát từ tâm, mà là một sự nhượng bộ mà Clara đã ép buộc ông ta phải làm.

Clara nhìn Chương Cát một lần nữa, ánh mắt đầy cảnh cáo:"Tôi hy vọng ông sẽ nhớ rõ bài học hôm nay, trước khi nói ra gì đó phải cẩn trọng suy nghĩ. Ngoài ra, khi trở về báo cáo, ông không cần phải nhiều lời làm gì, mọi việc tôi sẽ tự mình làm việc với cấp trên."

Chương Cát không dám trả lời, chỉ lặng lẽ thu dọn tệp hồ sơ và rời khỏi phòng hiệu trưởng với tâm trạng nặng nề. Clara đứng im lặng một lúc, rồi quay sang Kỷ Thần Hi, nụ cười ấm áp và thân thiện trở lại trên khuôn mặt cô.

"Xin lỗi vì đã để giáo sư phải chứng kiến cảnh này." Clara nhẹ giọng nói.



Kỷ Thần Hi mỉm cười đáp lại:"Clara đúng không, nếu cô biết đến tôi từ trước, vậy cô chắc cũng biết, tôi không phải người tốt tính gì. Kẻ dám đắc tội với tôi, không phải chỉ một câu xin lỗi thì tôi có thể bỏ qua"

Cách làm của Clara thật sự rất thông minh và Kỷ Thần Hi công nhận điều đó. Cô ấy có thể đồng thời giải quyết mẫu thuẫn cả hai bên một cách ổn thoả, đồng thời cũng chừa đường lui cuối cùng cho Chương Cát. Tuy nhiên, Clara không nên tính toán luôn cả Kỷ Thần Hi, buộc Kỷ Thần Hi vào tình thế phải chấp nhận lời xin lỗi và bỏ qua cho Chương Cát.

Clara nhìn Kỷ Thần Hi, ánh mắt không giấu nổi sự ngạc nhiên. Cô không ngờ rằng người mà mình luôn ngưỡng mộ lại trực tiếp đối mặt với vấn đề một cách thẳng thắn và không hề khoan nhượng như vậy.

"Có vẻ như em đã đánh giá cao bản thân mình quá rồi." Clara cười nhẹ, nhưng ánh mắt vẫn giữ sự tôn trọng sâu sắc:"Em chỉ muốn giải quyết mọi chuyện một cách êm đẹp, không muốn có thêm bất kỳ rắc rối nào"

Kỷ Thần Hi gật đầu:"Tôi hiểu ý tốt của cô. Nhưng đôi khi, có những việc không thể giải quyết chỉ bằng lời xin lỗi."

Clara chỉ biết cười khổ:"Nếu thật sự giáo sư muốn truy cứu đến cùng, em cũng không có quyền ý kiến. Nhưng nếu có thể, em mong giáo sư giao chuyện đó cho em. Em sẽ dùng cách của mình để ông ta phải nhận hình phạt thích đáng."Lúc này trong phòng đột nhiên vang lên tiếng gõ bàn nhè nhẹ, thầy hiệu trưởng nhướng mắt nhìn hai cô gái đang quên mất sự tồn tại của ông khế ho nhẹ, lên tiếng.

"Tiểu Thần Hi à, thầy biết em phải chịu ấm ức, nhưng chuyện này thầy đồng ý với cách làm của nữ thanh tra đây.

Kỷ Thần Hi hơi cau mày nhìn sang thầy hiệu trưởng. Có thể nói ông cũng là người vừa bị Chương Cát lăng mạ giống cô, nhưng ông lại có thể đứng ra nói giúp cho đối phương? Cô biết ông không phải người cao thượng như thế, nhưng chắc hẳn có lí do gì đó phía sau.

"Em muốn biết lí do?" Thầy hiệu trưởng cười thân thiện hỏi.

Là bạn bè nhiều năm, thầy hiệu trưởng biết rất rõ gia cảnh nhà Chương Cát. Đối phương tuy có tính cách xấu, nhưng chung quy chưa làm ra chuyện gì gọi là tội ác tày trời. Cộng thêm gia cảnh gia đình Chương Cát có chút đặc biệt khó khăn, khiến ông ta trở thành người lao động chính trong nhà. Nếu công việc ở Bộ hiện tại không thể giữ lại, rất có thể cả gia đình ông ta cũng sẽ phải sụp đổ theo.

Kỷ Thần Hi quét mắt nhìn Clara rồi lại nhìn thầy hiệu trưởng, cuối cùng chỉ lạnh nhạt đáp:"Phiền phức, hai người muốn làm gì thì làm đi."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.