Chương trước
Chương sau
Nghiên Trạch ngơ ngác nhìn Kỷ Thần Hi thản nhiên đi đến trước thang máy, đến khi cô quay đầu lại gọi một tiếng thì anh mới phản ứng lại được, nhanh chóng đi theo sau.

"Thiếu phu nhân...cuộc họp nội bộ, tôi e là..."

"Trước đây tôi từng thi lấy chứng chỉ CFA và CPA rồi, tôi cũng có gần hoặc hơn mười năm kinh nghiệm trong lĩnh vực công nghệ điện tự. Quan trọng nhất là, anh gọi tôi là thiếu chủ phu nhân đấy." Kỷ Thần Hi quay đầu sang nhìn Nghiên Trạch bằng ánh mắt đầy triều mến, nhưng cũng đầy ý tứ cảnh cáo.

(*Chartered Financial Analyst (CFA): Được cấp bởi Viện CFA, chứng chỉ này rất được công nhận trong ngành tài chính và đầu tư. CFA tập trung vào phân tích tài chính, quản lý danh mục đầu tư và các kỹ năng liên quan đến tài chính.

Certified Public Accountant (CPA): Chứng chỉ CPA do các tổ chức kể toán cấp quốc tế cấp, chẳng hạn như Hiệp hội Kế toán Công chứng Mỹ (A/CPA). CPA chứng nhận năng lực trong kể toán, kiểm toán và thuế.*)

Nói về năng lực chuyên môn bản thân Kỷ Thần Hi không hề thua kém ai, còn xét về thân phận thì cô chính là vợ của tổng giám đốc. Vậy nên, dù cô có ra vào phòng họp hay những nơi trọng yếu bảo mật của công ty đi nữa, chẳng ai có quyền ngăn cản cô.

Chỉ trừ duy nhất một người đó chính là Tịch Cảnh Dương không cho phép. Nhưng Nghiên Trạch biết rõ, đối với người chiều vợ đến điên như Đại Boss, tuyệt đối không có chuyện đó xảy ra.

"Thiếu phu nhân, cô hiểu lầm rồi. Ý tôi là, dù sao thời gian họp cũng khá lâu, cô có cần tôi giải thích sơ qua về nội dung đã họp trước đó không?"

Ha ha, có Kỷ Thần Hi chống lưng cho, lúc trở lại phòng họp anh sẽ không sợ bị Đại Boss lườm nữa.

Nhìn thấy Nghiên Trạch nhiệt tình như thế, Kỷ Thần Hi cũng không từ chối mà vui vẻ đồng ý.

Thể là trong lúc đi thang máy và đến trước cửa phòng họp, Kỷ Thần Hi tập trung lắng nghe những ý tóm tắt từ

Nghiên Trạch. Không nghe thì thôi, nghe rồi cô mới biết Tịch Thị đang xảy ra vấn đề nghiêm trọng trong khâu linh kiện và thiết kế bản vẽ như thế. Nếu không giải quyết sớm, rất có thể sẽ khiến số chi phí khổng lồ từng chi ra trở nên vô nghĩa.

"Vốn dĩ ban đầu tôi muốn hẹn anh ấy ra ngoài ra tối, nhưng xem ra đêm nay phải tăng ca rồi."

"Thiếu phu nhân không cần lo đâu, cô và ngài ấy cứ đi đi, những chuyện còn lại tôi vẫn có thể xử lý được."



Đứng trước cửa phòng họp, Kỷ Thần Hi lắc đầu từ chối:"Anh có thể đến chuẩn bị giúp tôi hai xuất cơm của Kim Đỉnh Lâu không? Đem đến phòng của anh ấy."

Nghiên Trạch không có lý do từ chối liền gật đầu đồng ý, sau đó nhờ cô đánh tiếng với Tịch Cảnh Dương, còn anh thì quay người đi chuẩn bị cơm theo yêu cầu của cô. Kỷ Thần Hi mỉm cười cảm ơn anh, rồi đẩy cửa bước vào trong.

Mới chỉ bước nửa chân vào thôi, Kỷ Thần Hi ngay lập tức cảm nhận được áp suất thấp đến nặng nề ở bên trong.

Đến khi cánh cửa được mở ra hoàn toàn, toàn bộ người trong phòng đều ngẩng đầu lên nhìn cô bằng ánh mắt vừa dò xét vừa ngạc nhiên, chỉ trừ duy nhất một người đang ngồi quay lưng lại với cô.

Trước ánh mắt dò xét của gần ba mươi người, Kỷ Thần Hi vẫn vô cùng bình tĩnh, nhìn lướt qua chỗ trống duy nhất bên trái ghế ngồi của Tịch Cảnh Dương, cô đoán ngay đó là chỗ của Nghiên Trạch đã ngồi, không do dự lấy một giây mà đi về phía đó.

Tiếng bước chân đều đều vang lên, không chỉ những người đang ngồi trên bàn họp mà người đang đứng thuyết trình cũng không thể nói thành lời trước sự xuất hiện của một người lạ mặt. Vì thế trước khi cô đến được chỗ ngồi thì đã có người nhỏ giọng lên tiếng nhắc nhở.

"Này cô gái, cô đi nhầm phòng rồi phải không? Mau ra ngoài đi."

"Nhanh chân lên đi, nếu không hôm nay sẽ là ngày cuối cô đi làm đấy."

Bọn họ đều nhận ra tâm trạng hôm nay của Đại Boss rất không tốt, chưa kể vấn đề của công ty lại quá nghiêm trọng. Vậy mà lại có kẻ không sợ chết đến tìm cảm giác tồn tại. Bọn họ cũng rất muốn xem cảnh cô bị Đại Boss đá ra khỏi phòng họp, tuy nhiên với tình cảnh bọn họ còn chưa lo nổi cho thân mình, thì vẫn nên đuổi cô ra ngoài trước khi Đại Boss hoàn toàn nổi giận.

Thậm chí một lão tổng còn vươn tay ra muốn kéo cô lại, nhưng Kỷ Thần Hi khéo léo tránh đi, thản nhiên đi đến chỗ ngồi của Nghiên Trạch và ngồi xuống.

Cô bình tĩnh tháo nón lưỡi trai xuống, mái tóc trắng bạch kim không còn gì ngăn cản nữa được bung xoã ra, những người ngồi đối diện với cô lúc này đều đang ngây người khi nhìn thấy khuôn mặt của cô.

Kỷ Thần Hi ngẩng đầu lên nhìn người đàn ông trẻ khoảng tầm ba mươi, nhưng có mái tóc thưa thớt đến đáng thương đang đứng thuyết trình, nhoẻn miệng nói:"Tiếp tục đi."

Tịch Cảnh Dương vì không nhịn được đang định gửi tin nhắn cho Kỷ Thần Hi, nên không để ý đến có người vừa đến ngồi cạnh anh. Lúc này âm thanh quen tai vang lên, ngón tay đang gõ phím của anh khựng lại, cả người cứng đờ từ từ xoay ghế lại như một con robot bị hỏng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.