Cô gái đối diện thoáng giật mình rồi liên tục lắc đầu:“E…em không sao…” 
Dù gương mặt hai người không khác nhau là mấy, nhưng có thể nhìn ra được về tuổi tác thì Kỷ Thần Hi vẫn lớn hơn, nên cô gái vẫn dùng kính ngữ với cô. 
Thật sự rất giống, cứ như đang soi gương, đó là điều mà Kỷ Thần Hi đang nghĩ trong đầu. 
Tuy nhiên, ngoại trừ gương mặt kia, thì hầu như mọi thứ của họ đều rất khác biệt. 
Tóc mái của cô gái kia khá dài và hơi rối, khiến cho ngũ quan trên gương mặt cũng có chút mất cân đối. Đặc biệt, cô rất gầy, cực kỳ gầy. Cơ bắp trên người lỏng lẻo, má và mắt hơi hóp, da khô, đây rõ ràng là triệu chứng của suy dinh dưỡng. 
Kỷ Thần Hi cũng khá gầy, vì cô cao gần một mét bảy nhưng chỉ nặng khoảng hơn chín mươi cân một chút. Thế nhưng cô gái ở đối diện cùng lắm chỉ nặng khoảng bảy mươi cân là cùng. 
*(1 cân = 596,8g) 
Kỷ Thần Hi bỗng chợt nghĩ, nếu cô gái này ăn uống và điều dưỡng đàng hoàng, đến khi trở về thể trạng bình thường, có khi đến chính anh trai cô cũng không phân biệt được ai với ai. 
“Cô đến từ Nước Z sao?” Kỷ Thần Hi khẽ nâng tách cà phê trên bàn uống một ngụm rồi hỏi. 
Đối phương có vẻ rất dè dặt, không dám động đậy hay nói bất kỳ điều gì, khiến cô hơi nhíu mày. 
Suy dinh dưỡng, có chướng ngại tiếp xúc xã hội, xem ra cô gái này trước đây sống cũng không quá 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-trung/3385749/chuong-402.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.