Ngay chính lão tổng quản lý cũng không giấu được sự ngạc nhiên, lão vốn dĩ chỉ định vòi thêm 5 tỷ, nào ngờ mỹ nữ không não trước mặt lại hào phóng chi ra tận 50 tỷ? 
50 tỷ là con số nào cơ chứ? Thêm 10 tỷ bao ban đầu là thành 60 tỷ… vậy chẳng phải ông ta liền biến thành tỷ phú! 
Trúng vé số giải nhất chỉ được cao lắm là 5 triệu, nay cư nhiên trên trời rơi xuống 60 tỷ lại chẳng phải làm gì, đây chẳng phải là do ông ta có mệnh giàu sang hay sao? 
Nhưng 60 tỷ liệu có đủ chưa? Rõ ràng người trước mặt chính là một kẻ đần độn ngu xuẩn, ông ta phải đòi thêm, đúng phải đòi thêm mới được! So với số dư trong chiếc thẻ thì 60 tỷ đã là gì! 
“Không đủ! Cô nghĩ gương mặt này của cháu gái tôi chỉ có cái giá đó? Lỡ như không thể chữa khỏi chẳng phải đời này của nó coi như xong rồi sao? Cô phải bồi thường thêm tổn thất nếu như con bé không thể trở về như ban đầu!” 
Yêu cầu của lão tổng quản lý càng lúc càng quá đáng, đến nỗi mấy nhân viên và quản lý bên trong cửa hàng không nhìn nổi nữa mà lên tiếng. 
“Tổng giám…tôi thấy vậy là đủ rồi, ông có phải hơi quá đáng rồi không?” 
“Phải đó, 60 tỷ, là 60 tỷ đó! Cả đời cũng chưa chắc tiêu được hết đâu. Ông nên biết điểm dừng đi.” 
Lão tổng giám đáp lại với một cái nhìn khó hiểu và mỉm cười một cách đầy giễu cợt:“Đủ? Đủ làm gì? Đủ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-trung/3384774/chuong-398.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.