Nghe Mặc Bắc Hàn giới thiệu xong, Kỷ Lão đơ người một lúc lâu, sững sờ nhìn Evan lẩm bẩm:“Kỷ…em trai…cháu…cháu…” 
Evan đẩy Mặc Bắc Hàn ra đầy nghiêm trang cúi chào người trước mặt:“Chào lão tướng quân, không biết, cháu có thể nói riêng với ông vài câu không?” 
Mặc Bắc Hàn liền nhíu mày:“Cậu cũng đâu có quen ông ấy, có gì để nói chứ? Còn là chuyện tôi không được biết?” 
Evan quay sang lườm anh một cái lạnh giọng nói:“Thiếu tướng Mặc, anh giả mù giả đến nghiện rồi đúng không? Anh đến Thủ Đô lần này, không cần đến phủ tổng thống báo cáo về đợt khủng bố vừa rồi à? Sao có thời gian đi lo chuyện bao đồng thế?” 
Bị vạch trần một cách bất ngờ, Mặc Bắc Hàn không kịp phản ứng lại, từ từ tháo cặp kính đen ra, ngập ngừng hỏi:“Cậu…biết từ khi nào?” 
Evan hừ lạnh:“Đi hỏi anh em tốt của anh đi, giờ anh cũng có thể đi được rồi.” 
Mặc Bắc Hàn:"…" 
Lại là tên chó má họ Tịch kia! 
*** 
Ở phía bên kia nhìn Tịch Cảnh Dương tâm tình có chút vui vẻ, Kỷ Thần Hi liền tò mò hỏi:"Bảo bảo, anh có chuyện gì vui à? 
Tịch Cảnh Dương lắc đầu đáp:“Không có, chỉ là cảm thấy có người đang chửi anh thôi.” 
Kỷ Thần Hi:"???" 
Ôi đàn ông, thật khó hiểu! 
*** 
“Nghe tôi giải thích, tôi…” Mặc Bắc Hàn vội lên tiếng muốn nói gì đó nhưng đã bị Kỷ Lão cắt ngang:“Cháu rảnh lắm à? Còn học đâu thói giả vờ giả vịt này thế? Còn không mau đi báo cáo! Muốn ông viết thư 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-trung/3383320/chuong-389.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.