Ngồi nghe lại câu chuyện về năm năm trước từ Phó Tuần, Tịch Cảnh Dương lặng người, không phát ra bất kỳ âm thanh gì. 
Những chuyện này và những chuyện anh nghe được từ Kỷ Hàn Phi đã và Beliar, cũng đã phần nào giúp anh hình dung ra cục diện năm đó. 
“Này, cậu nói gì đi chứ? Cậu cứ im lặng thế này, tôi cũng không biết phải nói tiếp thế nào đâu.” Phó Tuần không chịu được áp bức mạnh mẽ từ người nào đó, bất lực lên tiếng cằn nhằn. 
Anh nói tiếp:“À đúng rồi, hôm qua trước lúc cậu đến đón cô bé nhà cậu xuất viện, một bệnh nhân phòng VIP khác có đến tìm cô ấy nói chuyện một lúc lâu đấy, cô ấy có nói gì với cậu không?” 
Tịch Cảnh Dương gõ gõ tay trên mặt bàn, phát ra những âm thanh trầm bổng êm tai, anh nhíu mày hỏi:“Là ai?” 
Phó Tuần lục lại ký ức rồi nói:“Hình như họ Phong, cũng là giới nhà giàu ở Long Thành, trước đó bị đâm mấy nhát suýt chết, được chuyển từ bệnh viện ngoại ô đến.” 
Tịch Cảnh Dương như có như không khẽ nhếch mép:“Họ cảm thấy tôi bận quá nên chưa giải quyết họ, nên chạy đến trước mặt Tiểu Hi nhảy nhót tạo cảm giác tồn tại. Tôi cũng không thể khiến người ta thất vọng được.” 
Phó Tuần thầm cảm thán, sắp có người gặp xui xẻo rồi, chọc vào ai không chọc cứ thích chọc vào tâm can bảo bối của tên đại ác ma. 
Bên phía bên kia, Tịch Cảnh Dương cầm lên một tấm ảnh rồi hỏi Phó Tuần:“Cậu có nghĩ, trong giới giải trí, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-trung/3376524/chuong-384.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.