Nhìn sắc mặt người bạn mình càng lúc càng nặng nề, Phó Tuần có chút khó xử. Nhưng với cương vị là một bác sĩ, hơn hết là một người bạn, anh vẫn phải nói tiếp. 
“Trước đó tôi từng nói với cậu, người có khả năng chữa khỏi cho cô ấy chỉ có thể là Evan. Nhưng cậu cũng thấy rồi, Evan cũng chịu thua. Trường hợp của cô ấy hiện giờ, tôi cần cùng Evan hội chuẩn lần cuối.” 
Tịch Cảnh Dương ôm mặt nghẹn giọng:“Vì sao?” 
“Sự thật có thể rất khó nghe, nhưng tới thời điểm hiện tại, tôi không nghĩ chuẩn đoán của mình là sai.” 
Tịch Cảnh Dương dường như đã biết tất cả, dù thế anh vẫn muốn nghe lời chuẩn đoán từ một bác sĩ hàng đầu thế giới. 
“Nói đi.” 
Phó Tuần đặt một tay lên vai anh, giọng điệu có chút nghiêm trọng, thở dài nói:“Cảnh Dương, tôi e là cô ấy…gặp vấn đề nghiêm trọng về tâm lý, cùng với việc không nhận biết được ký ức thật giả, khiến cho trí nhớ cô ấy mãi không thể hồi phục, với cả…cơn đau đầu cũng không thể chữa tận gốc.” 
Lúc này trong đầu Tịch Cảnh Dương bỗng văng vẳng những lời mà Beliar từng nói trên sân thượng ngày trước. 
“Joe, thứ cậu nợ con bé, có trả cả đời cũng không đủ.” 
Tịch Cảnh Dương đột nhiên bật cười làm cho Phó Tuần dị doạ đến nỗi làm rơi sấp tài liệu trên tay xuống đất, anh lo lắng nhìn bạn mình an ủi:“Cảnh Dương, đây chỉ mới là chuẩn đoán bước đầu của tôi thôi, đó là lí do tôi muốn gặp Evan cùng cậu ta hội 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-trung/3374249/chuong-377.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.