"Mộ Nhược Vi!"
Tiếng gọi cùng âm thanh lộc cộc của giày cao gót khiến cô kết thúc dòng hồi tưởng của mình. Cô quay đầu nhìn về phía người đối diện.
"Sao? Không giả vờ nữa à?"
Hiện tại trên hành lang chỉ có mình cô và cô ta, nơi đây cũng là góc chết của camera, cho nên có vẻ thiếu nữ bạch liên không muốn giả vờ chị chị em em với cô nữa.
"Mộ Nhược Vi, tôi thật sự rất mong chờ, tôi rất muốn xem cô đắc ý được bao lâu?"
Mộ Nguyệt Vũ cười đầy khinh miệt, cô ta không ngờ lần này đến trường không chỉ đuổi được ả tiện nhân này cút khỏi trường, còn có thể khiến chứng kiến cảnh cô ta bị bẻ mặt.
Dù sao cũng quen biết từ nhỏ, cô ta luôn đè đầu cưỡi cổ Mộ Nhược Vi, đồng thời cũng biết rằng khả năng của cô đến đâu. Vậy mà cô ta lại dám công khai cá cược trước mặt mọi người, đây chẳng phải tự rước lấy nhục sao?
Nhìn thấy vẻ đắc ý của người trước mặt, Mộ Nhược Vi khẽ cười rồi lắc đầu.
"Thật không hiểu, dù sao cô cũng là em gái tôi, nhưng chỉ số IQ của chúng ta lại cách xa nhau như vậy?"
Nghe cô nhắc đến hai chữ "em gái", Mộ Nguyệt Vũ dường như không giữ nỗi bình tĩnh nữa, ánh mắt cũng trở nên đáng sợ.
"Tiện nhân, cả đời này mày cũng đừng hòng trở thành chị tao, tao mới là đại tiểu thư được mọi người công nhận, còn mày thì sao? Một đứa con riêng, con của tiểu tam, mày sẽ làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-trung/2736913/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.