Kể từ khi Mộ Nhược Vi rời đi, Tống La không hiểu sao cả người run rẫy, dường như nhiệt độ trong phòng đã giảm đi một cách đột ngột, không khí trở nên rất khó thở.
Ông ta nhìn người đàn ông đang từ từ tháo khẩu trang và nón xuống, rồi bình thản ngồi xuống chiếc ghế sofa màu vàng kia. Đôi chân dài dường như khiến cho chiếc ghế trở nên chật trội. Không hiểu sao ông ta cảm nhận được cái khí thế áp bức kia như phát ra từ người anh.
Trong không gian phòng tỉnh lặng, dường như ông đang rơi vào thế bị động, ông ta lấy lại tinh thần tiến lên nhìn thẳng mặt anh mà mỉa mai.
"Nhãi con, tốt nhất mày và bạn gái mày nên sớm cút đi. Con nhỏ đó còn dám cá cược rằng nó sẽ giải đề trước mặt toàn trường, chỉ cần giải sai một câu thì sẽ lập tức rời khỏi trường. Tránh để quá mất mặt, tao khuyên mày nên dẫn nó đi đi!"
Gương mặt người đàn ông như không chứa bất kỳ biểu cảm gì. Anh vẫn im lặng ngồi đó, tay vẫn đang lướt điện thoại.
Nhìn thấy anh lại làm lơ mình, Tống La vô cùng tức giận, cuối cùng thằng nhóc này là ai? Dám coi thường ông ta đến như vậy?
Dù sao ông ta cũng là hiệu trưởng của Trường Số 1, còn là ông chủ của tập đoàn Tống Thị. Tên nhóc này lại muốn ngang nhiên chống đối ông ta sao?
Bất chợt khoé miệng Tịch Cảnh Dương hơi nhếch lên, anh khá hài lòng với báo cáo của Mục Hành - trợ lý thân cận của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-trung/2736911/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.