Giữa không gian tĩnh mịch, ánh mắt của cô gái ngày càng trở nên sắt lạnh, đôi mắt đen láy như ánh sao trời giờ đây hoá thành màu xanh sapphire đầy lạnh lẽo.
Nhưng dường như chính cô gái cũng không nhận thức được những sự thay đổi này của bản thân và đôi mắt xanh tuyệt đẹp ấy lại quay về với dáng vẻ ban đầu.
Mộ Nhược Vi cũng định thần được bản thân, ra sức vịn lấy thân xe mà đứng dậy. Những hình ảnh mờ ảo ban nãy dường như đã hoàn toàn biến mất. Cô theo bản năng mở cánh cửa xe lạnh lẽo kia rồi ngồi vào ghế lái, thành thục khởi động xe rồi chạy đi.
Trên đường trở về Đế Cung Sơn Trang, Mộ Nhược Vi cũng không thể không suy nghĩ về những hình ảnh kia.
Nếu như là một hai lần còn có thể nói đó là mơ, nhưng nó liên tục lập đi lập lại nhiều lần, nhưng cứ mỗi khi cô tỉnh táo lại thì nó lại như bốc hơi mất.
Cô không muốn hoài nghi về những gì mà Tịch Cảnh Dương đã nói, nhưng cô thật sự nghi ngờ, cô rốt cuộc là ai?
Hình như ngoại trừ gương mặt này, thì cô và Mộ Nhược Vi của trước đây như hai con người hoàn toàn khác biệt. Chẳng lẻ chỉ vì một lần tai nạn lại khiến cho cô thay đổi đến như vậy?
Trong thời gian mà cô suy nghĩ đó, bất giác cô đã chạy về đến Đế Cung, cô chỉ đành tạm gác suy nghĩ kỳ quái đó của mình lại, rồi tiến vào trong nhà.
Đế Cung Sơn Trang là một trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-trung/2736880/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.