Chiếc Rolls Royce Phantom màu đen dừng lại ở một ngã ba gần với nhà họ Mộ, người đàn ông đang tựa lưng vào ghế sau ánh mắt khép hờ thì người tài xế phía trước dè dặt lên tiếng.
"Tịch Tổng, đến rồi."
Mục Hành từ ghế lái phụ quay xuống nhìn người đàn ông ăn mặc có chút bình bường, đang thu liễm lại khí chất áp bức của mình thì liền tò mò mà hỏi:"Tịch Tổng, sao lại không đến thẳng Mộ Gia, lại dừng lại ở chỗ xa như vậy?"
Ánh mắt sắc lạnh của người đàn ông khẽ động rồi dần mở ra, hướng nhìn về phía bên ngoài cửa sổ xe. Anh im lặng mấy giây, rồi vẫn không trả lời mà lấy giỏ quà bên cạnh sau đó đẩy cửa xe bước xuống.
Mục Hành hơi lo lắng cho ông chủ của mình nên đòi đi cùng anh đến Mộ Gia, nhưng lại nhận được ánh mắt cảnh cáo của Tịch Cảnh Dương bảo anh ta ở yên trong xe đợi mình.
Còn một mình Tịch Cảnh Dương quay người đi bộ về phía nhà họ Mộ. Thật ra anh cố tình giấu đi thân phận của mình cũng là có lí do của anh.
Suy cho cùng cô ấy cũng không phải là Mộ Nhược Vi thật, nếu anh dùng thân phận người của Tịch Gia thì sẽ khiến cho quan hệ của anh và Mộ Nhược Vi dính chặt với nhau.
Rồi vẫn sẽ có một ngày Mộ Nhược Vi thật sẽ trở lại, hay chính cô ấy sẽ lấy lại được ký ức của mình.
Anh chỉ biến cô ấy thành Mộ Nhược Vi để cô ấy luôn nằm trong tầm mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-trung/2736645/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.