"Khụ...Tiểu Kỷ...em cũng lớn rồi, chú ý chút." Tịch Cảnh Dương nhẹ giọng nhắc nhở.
Kỷ Thần Hi liền bĩu môi làm nũng:"Anh có biết, để có thể đi dạo phố cùng anh hôm nay, em phải vất vả thế nào không? Vậy mà giờ anh muốn em chú ý gì chứ?"
Tịch Cảnh Dương rủ mắt nhìn cánh tay mình vẫn bị ép chặt ở nơi mềm mại ấy, liền có chút mất tự nhiên. Nhưng thật ra thì...anh cũng không bài xích nó lắm.
"Hửm? Sao vậy?"
Cô gái liền than thở:"Haizzzz, còn chẳng phải do hai tên đại ác bá ở nhà sao? Từ ngày hai tên đó biết em qua lại với anh, cứ mỗi lần em ra ngoài, dù là làm nhiệm vụ hay chỉ đi dạo, thì cứ y như rằng em sẽ theo anh chạy mất, gắn đủ thứ định vị lên người em! Hại em mất cả tiếng ngồi vô hiệu hoá đống định vị đó!"
Hai tên "đại ác bá" mà cô nhắc đến, một người là anh trai của cô, người còn lại là đứa em trai mà gia đình cô nhận nuôi từ nhỏ. Thông qua những lời cô kể, anh cũng có thể biết được, quan hệ của ba anh em vô cùng tốt.
Tuy nhiên, cô cũng không kể quá nhiều về họ. Mặc dù quan hệ hai người tiến triển rất nhanh, nhưng dù sao những người như bọn họ đều có rất nhiều bí mật không thể nói ra.
Vì hiểu được điều đó và tôn trọng đối phương, nên dường như quen nhau suốt năm năm qua, chưa từng có ai lên tiếng để thăm dò. Nực cười nhất chính là, quen nhau ngần ấy năm, thậm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-trung/2736566/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.